Hai mẹ con nói chuyện trong một lát, Hàn Chính Bình liền gọi điện thoại đến cửa hàng, Hàn Đức Nghĩa và Điền Tuệ Anh đều ở cửa hàng.
Hai người nghe nói Khổng Tú Uyển đến, vội vàng về nhà. Trên đường Điền Tuệ Anh nói với Hàn Đức Nghĩa: “Muốn ở đây ăn tết sao? Hay là muốn mang Chính Bình về ăn tết?”
“Em đừng suy nghĩ vớ vẩn,” Hàn Đức Nghĩa nói: “Trước em cũng đã tiếp xúc với cô ấy rồi, không phải là người không biết lý lẽ. Chúng ta cứ như người thân mà qua lại với nhau, Chính Bình thêm một người mẹ, gia đình hòa thuận không phải tốt sao.”
Điền Tuệ Anh trừng mắt liếc ông ấy một cái, “Em cũng chỉ nói như vậy thôi, em đã nghĩ thông rồi . Cô ấy nhìn cũng có bản lĩnh, sống hòa thuận với cô ấy vẫn tốt hơn làm kẻ thù.”
Hàn Đức Nghĩa không quan tâm đến bà ấy, tính tình con người là khó thay đổi nhất, Điền Tuệ Anh là điển hình, không thay đổi được. Dù sao bà ấy cũng không làm ra chuyện gì sai lầm, thôi vậy cũng được.
Hai người về nhà, Khổng Tú Uyển thấy bọn họ liền đứng lên cười gọi: “Anh Hàn, chị Điền.”
Giọng Khổng Tú Uyển thân thiết, Điền Tuệ Anh cảm thấy chính mình vẫn luôn đề phòng người ta, trong lòng có chút không thoải mái, Hàn Đức Nghĩa chỉ cười đi đến nói: “Đồng chí Tú Uyển đến rồi à, mau ngồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT