Người nên xử lý cũng đã xử lý rồi, Trương Tử Tuấn phải quay về Bắc Kinh, nhưng thật sự không muốn trở về.
Hôn Nhị Tuệ xong, ngày hôm sau lúc gặp cô, trong lòng cũng có chút thấp thỏm, sợ Nhị Tuệ quá thẹn thùng không để ý tới mình. Không nghĩ đến Nhị Tuệ gặp anh ấy cũng giống như bình thường, anh ấy thở dài nhẹ nhõm một hơi. Chỉ là mấy hôm nay vẫn luôn muốn tìm cơ hội để hôn lại một lần nữa, nhưng không có cơ hội, thật là buồn bực nha.
Hôm nay tạm biệt Nhị Tuệ, ngày mai liền phải quay về Bắc Kinh. Anh ấy cảm thấy nhất định phải nhanh nghĩ cách, để nhà họ Cố nhanh dọn đến Bắc Kinh, như vậy thì anh ấy mỗi ngày có thể nhìn thấy người mình thích. Về Bắc Kinh sẽ đi tìm Diệp Trì, anh ấy chắc hẳn có cách.
Trong đầu nghĩ những việc này, Trương Tử Tuấn lái xe về đại viện của chính phủ. Xe vừa đến cổng đại viện, bỗng có một người vọt ra bên cạnh xe, anh ấy vội vàng thắng xe lại. Còn may là kịp thời, nếu không nhất định là đụng trúng rồi. 
Đẩy cửa xuống xe, liền thấy phía trước đứng một cô gái, vừa định mở miệng hỏi cô ấy có việc gì hay không, tập trung nhìn thì thấy là Chu NGọc Kiều. Anh bực bội cau mày, rống lên: “Cô có phải có bệnh đúng không?”
“Tử Tuấn, em ở đây đợi anh rất lâu rồi.” Chu Ngọc Kiều nói xong liền muốn nhào vào người Trương Tử Tuấn, động tác rất nhanh. 
Trương Tử Tuấn vội vàng tránh, nếu như bị cô ta ôm lấy, truyền đến tai của Nhị Tuệ thì biết làm sao đây? Trước cổng đại viện người đến người đi, cũng có không ít người thấy đâu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play