Nhắc Tào tháo thì Tào Tháo đến, Cố Kiến Quốc mới nói sẽ đi tìm Sử Đại Phát, kết quả Sử Đại Phát mang theo một người đến đây.
Loại người như địa đầu xà này, tuy nói không nhất thiết qua lại thân thiết, nhưng cũng không thể đắc tội. Rốt cuộc những người như vậy làm việc không có nguyên tắc, không có điểm mấu chốt cũng không nói đạo lý. 
Cố Kiến Quốc cười tiến lên chào hỏi: “Người anh em Đại Phát, vào trong ngồi.”
Cố Kiến Quôc dẫn theo Sử Đại Phát và người anh em của hắn đi về phía sân sau, siêu thị bị cháy mới bị phía trước, phía sau chưa ảnh hưởng. Sử Đại Phát lúc đi ngang qua bên trong siêu thị, thấy tình trạng rất thảm, liền nói với CỐ Kiến Quôc: “Ông chủ Cố đã đắc tội với ai sao? ”
Cố Kiến Quốc cười một cái, “Mở cửa làm kinh doanh, không chừng đã làm chướng mắt người khác rồi.”
“Cũng là cái đạo lý này.” Sử Đại Phát lảo đảo lắc lư nhàn nhã, nhưng lời nói lại không như vậy, ông ấy lại nói: “Nếu cảm thấy chướng mắt, thì móc mắt hắn là được.”
Cố Kiến Quốc nghe xong lời này của hắn chỉ cười, ông ấy là người làm ăn đứng đắn, cũng không thể đụng đến mấy loại chuyện đánh đánh giết giết này được. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play