Lửa đã được dập tắt, người xung quanh xem náo nhiệt dần dần giải tán, giờ đã khuya nên vẫn còn buồn ngủ.
Đúng lúc này cảnh sát đến, bởi vì nơi này cách xa với đồn cảnh sát, nên nhà họ Cố không gọi điện thoại báo án, cảnh sát biết chuyện thì tương đối trễ rồi. Cố Kiến Quốc mới vừa nói chuyện với đội cứu hỏa xong, quay đầu thấy cảnh sát đến, liền đi qua.
Cố Kiến Quốc biết mặt những người cảnh sát này, phải nói là hầu hết cảnh sát ở đồn Đông Thành đều biết ông ấy, một là bởi vì Cố Kiến quốc có quan hệ không tồi với Chu Khánh Quân. Hai là siêu thị này khai trương lên, danh tiếng của Cố Kiến Quốc cũng được truyền ra.
“Ông chủ Cố, đây là có chuyện gì? Người cảnh sát trung niên hỏi, nhìn ra siêu thị bị cháy đã không ra bộ dáng gì rồi, hỏi Cố Kiến Quốc.
Ông ấy gọi là Hồ Hữu Vi, gần 50 tuổi, là một vị cảnh sát già.
Cố Kiến Quốc cười khổ một tiếng, “Tôi cũng không rõ ràng chuyện này như thế nào. Hôm nay trước đi về nhà, tôi đã tự mình kiểm tra lại có còn gì không an toàn hay không. Hai tháng trước lúc sửa lại nhà chúng tôi mới đổi mới hết dây điện ở đây, trong cửa hàng cũng không có bếp lò hay đồ gì linh tinh, cơ bản không có khả năng gây ra hỏa họan.”
Hai người cảnh sát nghe xong nhăn chặt mày, ý tứ trong lời nói của Cố Kiến Quốc cũng rất rõ ràng, Cố Kiến Quốc hoài nghi do người hại. Hồ Hữu Vi quay đầu nói với người cảnh sát khoảng hơn hai mươi tuổi: “Cảnh sát Trịnh, anh đi xung quanh siêu thị nhìn tình hình như thế nào”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT