Trương Cảnh Đồng muốn giúp nhà họ Cố là thật sự, muốn cải thiện vấn để khó khăn hàng hóa cho người dân cũng là thật sự, muốn công lao cũng là thật sự, ba điểm này đối với ông ấy không có điểm gì xung đột với nhau.
Ông ấy là người làm chính trị, cho dù không nghĩ đem bộ dáng trên quan trường giao tiếp với người Cố gia, nhưng vẫn không tự chủ được hỏi về vấn về tốc độ phát triển siêu thị.
Đối với ông ấy, làm bất cứ chuyện gì cũng phải có tính hiệu quả. 
Nhưng khi ông hỏi năm nay có thể mở bao nhiêu cửa hàng, Cố Kiến Quốc và Cố Nhị Tuệ cũng không biết trả lời như thế nào. Hai người trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng là Cố Kiến Quốc nói: "Cái này chúng tôi cũng không rõ ràng lắm, làm trước rồi mới tính.” 
Trương Cảnh Đồng lúc này mới phát hiện chính mình nóng vội, ông ấy cười nói: “Là tôi vội vàng, như vậy đi, qua một đoạn thời gian lại tìm hai người nói chuyện phiếm.”
Nói đến đây, chuyện xem như đã nói xong. Trương Cảnh Đồng cũng hiểu biết tình hình hiện tại của cửa hàng quần áo, sau đó lại nói: “Nhà anh làm rất tốt, cải cách mở ra cũng là cơ hội, phải nắm lấy cơ hội. Trong khoảng thời gian này Tử Tuấn cũng làm buôn bán, đứa nhỏ này trước kia ham chơi, sau khi làm buôn bán thế nhưng thật ra đứng đắn hơn rất nhiều, làm cũng không tồi”
Nói những lời này, Trương Cảnh Đồng cảm thấy mặt già này có chút nóng, trước giờ ông ấy làm việc luôn khiêm tốn, khi nào lại khoe khoang trắng như vậy? Vì con trai, ông ấy cũng chỉ có thể liều mạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play