Cố Tam Tĩnh nói làm cho trong phòng một mảnh an tĩnh, Diệp Tinh Kiếm là người trọng mặt mũi, cảm thấy gương mặt già này của chính mình đã mất hết rồi, thật sự rất muốn tìm cái khe đất chui xuống.
Mà Liễu Vũ Trân càng xấu hổ hơn, đồng thời cảm thấy không thể tưởng tượng được, nhà họ Cố có nhiều tiền như vậy sao? Không phải là nông dân chân đất sao? Muốn mua một lần 5 cái tòa nhà, đó chính là 5-6 vạn đồng.
Năm sáu vạn đồng đó nha! Một tháng tiền lương của bà ta là 38 đồng, nếu bà ta không ăn không uống đem hết tiền lương tích cóp lại, cũng mất nhiều năm mới có thể tích cóp đủ 6 vạn đồng.
Sau khi gả Diệp Tinh Kiếm, trừ bỏ mấy năm rung chuyển kia, bà ta vẫn luôn cảm thấy mình sống ở một vị trí trên người khác, giờ bị một đứa bé chế giễu, lời nói đó như muốn nghiền bà ta thành cặn bã.
Diệp Lăng không thể tưởng tượng, cô cũng không nghĩ nhà họ Cố có nhiều tiền như vậy. Nhưng ngược lại cô không hâm mộ, mỗi người có một cuộc sống, không nhất định nhiều tiền hơn mà hạnh phúc hơn.
Hơn nữa, cho dù nhà họ Cố có tiền, cô cũng không đồng ý việc hôn nhân của Diệp Trì với Cố Nhất Mẫn.
Diệp Trì thế nhưng rất muốn cười, anh ấy tiếp xúc với tiểu tứ rồi, biết nàng là nha đầu thông minh lanh lẹ, không nghĩ lão tam cũng cho người ta một niềm vui lớn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT