Bên trong hộp xếp một huân chương được xếp trang trọng, là huân chương hạng nhất. 
Huân chương hạng nhất là huy chương cao quý nhất, để khen ngợi cá nhân đã lập chiến công xuất sắc trong quân đội, đây cũng là vinh dự tối cao của La Vĩnh Niên, đại biểu cho việc, anh ta đã nỗ lực và trả giá trong nhiều năm ở quân đội.
Cố Nhị Tuệ vươn tay cẩn thận sờ sờ huân chương nói: “Em cảm thấy anh ấy … khá tốt, cái này quý trọng như vậy cũng đưa ra, có thể thấy rất thiệt tình. Ba mình cũng từng nói, có rất nhiều binh lính hy sinh trên chiến trường, cũng chưa được hạng nhất.”
La Vĩnh Niên có thể có được huân chương này, không biết đã trả giá bao nhiêu, có thể chịu không ít thương tích cũng như đổ máu. Quà này xác thật có chút quý. 
Cố Nhất Mẫn khép hộp lại, sau đó nghiêm túc đem nó bỏ vào túi áo. tay không tự chủ được với vào sờ sờ. Cô chưa từng nghĩ La Vĩnh Niên sẽ đưa quà quý trọng như vậy.
Lòng có chút rối loạn……
Buổi chiều Cố Tư Tình tan học biết việc này, trong lòng nói Diệp Trì biết cách nói chuyện lấy lòng, La Vĩnh Niên cũng không thua kém chút nào, không ra tay thì thôi, nhưng vừa ra tay chính là rất nặng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play