Lúc Chu Dung Dung tiến vào, mấy người Cố Nhị Tuệ đang sắp xếp lại hàng mới, Cố Kiến QUốc vừa mới xuống xe lửa, cả người mệt mỏi, đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi.
Chu Dung Dung cho người đang ôm hàng đi theo cô ta bỏ xuống, nói: “Bà chủ, hàng này tôi bán không được, các người cho tôi đổi lại đi.”
Cố Nhị Tuệ dĩ nhiên nhớ rõ ràng, không chỉ bởi vì cô ta lấy hết hàng hóa còn lại trong cửa hàng, mà còn bởi vì cô ta nhìn rất yêu mị. Lúc ấy đã thỏa thuận, hàng không được đổi trả, Cố Nhị Tuệ dĩ nhiên sẽ không cho đổi hàng.
“Thật ngại quá, lúc đó chúng ta cũng đã thương lượng là hàng này không đổi không trả rồi.” Trên mặt Cố Nhị Tuệ vẫn còn cười, hiện tại chưa phải lúc trở mặt.
Chu Dung Dung mím môi, dáng vẻ như bị uất ức, “Lúc đó cô có nói vậy sao? Sao tôi không nghe được? Sao cô cho người khác đổi hàng, mà không cho tôi đổi, đây không phải là khi dễ tôi sao?”
Đây là cố ý đến kiếm chuyện, Cố Nhất Mẫn lấy ra một quyển sổ ghi chép nói: “Cô nhìn đi hàng hóa cô lấy hôm đó giá gốc là 524 đồng, nhưng chúng tôi bán cho cô 400 đồng, cô nhớ lại đi, lúc ấy đã nói với cô đây là lượng hàng cuối cùng còn lại, nên giảm giá cho cô, nhưng không được đổi không được trả.”
“Đây cũng chỉ có các người nhớ, sao tôi không nhớ rõ ràng lắm: Chu Dung Dung nói cười nhìn về phía Cố Kiến Quốc, “Ông chủ, ông nói hàng này có cho tôi đổi hay không ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT