Sáng sớm hôm sau bận nhiều việc, nên Vương Nguyệt Cúc cũng quên đi chuyện phải lấy tiền của Cố Tư Tình, nên dù Cố Tư Tình đã chuẩn bị tâm lý cũng có chút mất mát.
Lúc tan học, nàng để Hàn Chính Bình chở nàng đi đến bưu điện, gửi thêm bản thảo bốn vạn chữ. Hai lần bản thảo thêm lên gần tám vạn từ. Một kỳ xuất bản một chương khoảng 5000 chữ, Báo Thanh thiếu niên Hoa Quốc một tuần là một kỳ, 8 vạn chữ xuất bản trong vòng bốn tháng là hết.
Bốn tháng sau thì nghỉ hè, đến lúc đó nói không chừng có thể đi đến thủ đô một chuyến, sau đó khuyến khích đồng chí Cố Kiến Quốc mua nhà ở thủ đô. Nếu tiểu thuyết này sắp tới nhận được phản hồi tích cực, nói không chừng còn có thể xuất bản sách, đến lúc đó biết đâu nàng có thể tự mình mua một bộ tứ hợp viện. Trong đầu nhỏ của nàng đã dự tính xong.
Ăn cơm chiều xong rốt cuộc cũng bị đồng chí Vương Nguyệt Cúc gọi vào phòng.
“Tiểu tứ.” Vương Nguyệt Cúc nói: “Con còn nhỏ….”
“Cho mẹ.”
Vương Nguyệt Cúc còn chưa nói hết câu, Cố Tư Tình liền lấy tiền ra. Vương Nguyệt Cúc sửng sốt một chút, nhận tiền nói: “Con yên tâm, mẹ sẽ nhớ kỹ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT