Cố Nhất Mẫn đi theo Diệp Trì đến một chỗ tương đối yên tĩnh, hai người đứng đối mặt nhau. Diệp Trì rất cao, đứng một chỗ với anh ta có chút áp lực, Cố Nhất Mẫn lùi ra sau hai bước.
Trên mặt Diệp Trì còn mang theo cười, nhưng không cười lớn như vừa rồi. Anh ta hỏi: “Đồng chí Cố Nhất Mẫn, cô có quen biết Diệp Tinh Kiếm không?”
Cố Nhất Mẫn không nghĩ đến anh ta sẽ hỏi vấn đề này, kinh ngạc đồng thời cũng có chút đề phòng.
Mấy năm trước Diệp Tinh Kiếm không biết từ đâu bị ném đến trấn Sơn Thủy cải tạo lao động. Lúc ấy cô ở trấn Sơn Thủy học trung học, có một hôm bởi vì lớp trưởng viết thư tình cho cô, nên bị mấy bạn nữ trong lớp chặn đường, mấy người đó muốn động thủ với cô.
Ngay thời khắc mấu chốt có người hô một tiếng, mấy người kia cho rằng có người tới, lập tức giải tán.
Sau khi đám người đó chạy đi, cô quay đầu nhìn lại, là một người đàn ông đã lớn tuổi, mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn có rất nhiều chỗ vá, giặt đến nhìn không ra màu sắc.
Cố Nhất Mẫn đã gặp qua ông ấy, là một lao động cải tạo ở chuồng bò. Hoàn cảnh lúc ấy, người bình thường cũng không dám tiếp xúc với lao động cải tạo ở chuồng bò, cô cũng không dám nói nhiều với ông ấy, chỉ nói cảm ơn rồi xoay người chạy đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT