Một năm trôi qua, vào lúc mùa xuân hoa nở đẹp nhất, Tô Thiên Tầm đã chọn mua được một căn biệt thự riêng cho mình.

Sau khi ký giấy tờ mua bán nhà, chủ cũ đã sang nước ngoài định cư. Các phòng ốc, thiết kế nội thất bên trong rất đẹp, chúng đều phù hợp với những yêu cầu Tô Thiên Tầm đưa ra.

Cô đã chi toàn bộ số tiền mình dành dụm tích cóp bao nhiêu năm nay, để mua bằng được căn biệt thự này.

Khiêm Chuẩn hỏi cô có cần anh hỗ trợ thêm tài chính không, cô đập bàn, ngẩng cao đầu, dõng dạc: "Không cần! Chị đây có tiền!"

Hai người đánh xe về nhà họ Tô, việc hôm nay cô và anh chuyển nhà, ông bà Tô là người buồn nhất.

Bà cụ bịn rịn nắm tay Tô Thiên Tầm.

"Này Thiên Tầm, nhà họ Tô lớn thế này, lại còn rất nhiều phòng trống, tại sao hai cháu cứ muốn dọn đi?"

Bà cụ không nỡ rời xa cô cháu gái và cháu rể họ nội thân thương.

Tô Thiên Tầm đưa mắt nhìn Khiêm Chuẩn, cô hi vọng anh sẽ an ủi bà cụ một hai câu, nhằm xoa dịu nỗi buồn của bà ấy.

Khiêm Chuẩn cố tình lờ đi ánh mắt cầu cứu của cô.

Ở với nhà họ Tô hơn hai tháng, anh rất yêu thích bầu không khí của mọi người trong nhà họ Tô.

Đó là bầu không khí ấm áp của một gia đình thật sự, điều mà từ nhỏ đến lớn anh chưa bao giờ cảm nhận được.

Bây giờ phải dọn đi, thú thật, trong lòng anh có chút không nỡ.

Vì vậy anh đã né tránh ánh mắt của Tô Thiên Tầm.

Biết mình không thể nhờ vả Khiêm Chuẩn, cô lườm anh, quay sang nũng nịu với bà nội: "Nội ơi, nhà mới của chúng cháu lớn lắm. Hay là ông bà dọn sang ở cùng chúng cháu nhé?"

Cụ bà phụng phịu đáp: "Hừ, cháu suốt ngày đi đóng phim, không thường xuyên ở nhà, kêu thân già ta qua để giữ nhà cho các cháu à?"

Ai trong nhà cũng biết bà cụ đang nói đùa, thím Tô tiếp lời: "Mẹ, mẹ đừng níu kéo đôi vợ chồng son ấy nữa."

"Bọn chúng có cuộc sống riêng của mình, chúng ta tò tò theo chúng nó để làm gì."

"Mẹ cứ kệ hai cháu đi. Nói không chừng, dăm ba hôm Tô Thiên Tầm lại báo tin vui về cho mẹ, mẹ không muốn bồng chắt trai hay sao?"

"Đúng rồi nhỉ!" Nhắc đến chắt trai, hai mắt cụ bà sáng rực, bà buông tay Tô Thiên Tầm: "Thiên Ninh còn chưa chịu kết hôn. Trọng trách nối dõi tông đường nhà họ Tô chúng ta đành phải cậy nhờ vào cháu."

Tô Thiên Tầm và Khiêm Chuẩn đã dọn vào nhà mới.

Sắp xếp đồ vật ổn thỏa, Tô Thiên Tầm thả mình trên chiếc giường lớn êm ái, cô thở dài thỏa mãn: "Cứ như đang mơ vậy, cuối cùng chúng ta đã có nhà."

Nói rồi, cô xoay người, tay chống cằm, nhìn Khiêm Chuẩn với nụ cười tà mị: "Khiêm Chuẩn, lần này có được xem là em đã cưới anh về không?"

Khóe môi Khiêm Chuẩn bất giác nở nụ cười.

Nghe cô nói, anh gật đầu: "Ừm."

Tô Thiên Tầm chớp chớp mắt, đưa ngón trỏ ngoắc ngoắc hai cái, ý bảo Khiêm Chuẩn xích lại gần cô.

Khiêm Chuẩn tò mò, không biết Tô Thiên Tầm tính bày trò gì, anh khom lưng cúi đầu, đưa tai về phía cô.

Tô Thiên Tầm với tay nắn bóp cằm anh,  cất giọng cợt nhả của những tên háo sắc: "Mau mau thay quần áo nữ giới cho chị đây xem đi."

Khiêm Chuẩn: "..."

Khiêm Chuẩn có một vẻ đẹp rất đỗi dịu dàng, nhưng nó đã được cất giấu sau khuôn mặt

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play