Tô Thiên Tầm chưa bao giờ nghĩ rằng
Khiêm Chuẩn sẽ ghét cô.
Nếu như anh thực sự ghét cô, làm sao có
thể xông tới bảo vệ cô trước mấy tên bắt nạt đáng ghét, sau đó lại khập khiễng
cõng cô về nhà được?
Nếu như anh thực sự ghét cô, làm sao có
thể một thân một mình xông pha nơi biển lửa để cứu cô ra ngoài, rồi lại dùng
chính tấm lưng gầy gò ấy đỡ lấy những vết bỏng phồng rộp ứa máu đến gai người
giúp cô?
Nếu như anh thực sự ghét cô, sao lại
cẩn thận tỉ mỉ nhặt nhạnh từng món đồ nhỏ có liên quan tới cô, thậm chí tới cả
một mẩu bút chì cũ cũng không chịu buông tha?
Nếu như anh thực sự ghét cô, việc gì
phải nhớ cô thích thứ gì rồi lại cẩn thận tìm chúng về cho cô?
Nếu như anh thực sự ghét cô, sao lại cố
gắng giặt sạch những bộ quần áo cũ, đem cất giữ chúng trong một căn phòng bí
mật như một đứa nhóc đang cố gắng bảo vệ thứ trân bảo quý giá nhất đời mình?
...
"Khiêm Chuẩn, anh đang đùa em đấy
à?"
Khiêm Chuẩn nghiêm túc nói: "Khi
còn nhỏ, anh ghét tất cả những thứ có liên quan đến Khiêm Hưu."
"Đương nhiên cũng bao gồm cả em
nữa."
"Ngày đầu tiên anh trở về nhà họ
Khiêm, anh đã tình cờ trông thấy em đứng ngoài cửa chờ Khiêm Hưu."
"Anh biết cách Khiêm Hưu đối xử
với em rất khác biệt, nên anh mới muốn bám theo sau em."
"Lúc đầu anh chỉ muốn biết rốt
cuộc trên người em có điểm gì đặc biệt, thì mới được Khiêm Hưu chiều chuộng tới
vậy."
"Thậm chí lúc đó anh còn nghĩ, hay
là mình cứ bắt em về nhốt lại trước rồi dành thời gian cẩn thận quan sát
sau."
"Đó cũng là lúc anh bắt đầu viết
những suy nghĩ xấu xa trong đầu mình vào cuốn nhật ký đó."
Tô Thiên Tầm: "..."
Cô không dám tin vào tai mình nữa, lý
do khiến Khiêm Chuẩn ghét cô lại là vì Khiêm Hưu sao?
Anh định bắt cóc cô thật sao?
"Anh tính bắt cóc em thật đấy
à?"
Khiêm Chuẩn lắc đầu: "Chỉ là mỗi
khi màn đêm dần buông xuống, anh lại nghĩ vậy thôi."
"Nhưng mỗi lần nhìn thấy em, anh
lại có cảm giác như thể cả người em đang bừng sáng như ánh mặt trời, dễ dàng
xua tan đi lớp sương mù u tối phủ kín trong lòng anh."
"Sau này, khi anh không thể kiềm
chế được những suy nghĩ xấu xa trong lòng, liền thích bám riết theo sau
em."
"Lén lút ngắm nhìn em."
"Mỗi lần được gặp em, trong lòng
anh liền bình yên trở lại."
"Những suy nghĩ xấu xa kia cũng đã
dần biến mất một cách thần kỳ."
"Rồi em bắt đầu chịu nói chuyện
với anh, quyết định trở thành bạn của anh."
"Tính t� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.