Cung Tuyết đứng ở một bên liếc mắt một cái, nhàm chán mà thở
dài một hơi, cả người bên trong lẫn bên ngoài đều nhàm chán.
Cô ta dựa vào bên trong, đợi hơn hai mươi phút, rốt cuộc
cũng chờ được hai vị bên trong nói chuyện xong, phất tay hẹn gặp lại.
Khách khứa ở đại sảnh bữa tiệc rời đi hết, chỉ còn lại mấy
nhân viên công tác quét tước vệ sinh thu dọn tàn cuộc.
Lộ Bắc Sâm bước nhanh đi đến trước mặt Lộ Minh Phi, sắc mặt
bình tĩnh nói: “Ba, con có việc tìm ba nói chuyện.”
Kỳ thật Lộ Minh Phi và Cung Nghị nói chuyện lâu như vậy đối
với anh cũng hữu ích, anh vừa lúc có thời gian bình tĩnh lại, liên kết lại các
manh mối sự tình.
Ngược lại, nếu không có thời gian tĩnh lại, bọn họ rất có
thể không nói đến hai câu liền cãi nhau, đến lúc đó, mọi chuyện có thể sẽ đi
theo một chiều hướng khác.
Lộ Minh Phi hoặc ít hoặc nhiều đoán được nội dung anh muốn
nói với ông, thậm chí, ông ấy còn chuẩn bị tốt sẽ cãi nhau với Lộ Bắc Sâm.
Ông ấy gật gật đầu, mang Lộ Bắc Sâm vào văn phòng.
Hai người ngồi đối mặt trên sofa, Lộ Minh Phi mở miệng
trước: “Tìm ba có việc gì? Nói đi.”
Lộ Bắc Sâm ngồi thẳng thân mình, ngữ khí bình tĩnh: “Ba,
chuyện con kết hôn với Chúc Dịch là chuyện quan trọng, cho nên mới thật sốt
ruột mà nói với ba, hôm nay ba cũng coi như là thấy Chúc Dịch rồi, ba xem con
và cô ấy định vào ngày mấy kết hôn thì tốt?”
Lộ Bắc Sâm chưa cho ông cơ hội xen miệng vào, ngay sau đó
lại nói: “Ba xem, tháng sau thế nào? Vừa rồi con có tìm mấy ngày xem thử, tháng
sau có vài ngày hoàng đạo thích hợp cho việc cưới gả.”
Lộ Bắc Sâm đánh đòn phủ đầu, cơ hồ đánh Lộ Minh Phi trở tay
không kịp.
Ông sửng sốt trong giây lát, mở miệng: “Tháng sau? Gấp như
vậy sao?”
Lộ Bắc Sâm thật chân thành tha thiết gật đầu, nói: “ n, rất
gấp, con còn cảm thấy chờ đến tháng sau thật lâu, nếu kịp, con hận không thể
kết hôn cùng cô ấy ngay ngày mai. Đương nhiên con còn có một ý tưởng khác, con
có thể cùng Chúc Dịch ngày mai đi lãnh chứng, tháng sau lại làm hôn lễ.”
Nghe Lộ Bắc Sâm nói xong, Lộ Minh Phi giật mình trợn to đôi
mắt, ông cảm giác như mình đang ở thế hạ phong, nhất thời không biết nên nói
gì.
Lộ Minh Phi trầm mặc thật lâu, không lòng vòng nói thẳng ra
suy nghĩ trong lòng: “Thời điểm con học đại học, con cùng cô gái Chúc Dịch kia
yêu đương, nói thật ba rất vui, bởi vì con có thể bước ra một bước đi vào mối
quan hệ mới, đem trái tim, cảm xúc của mình giao cho người khác.”
“Nhưng ba không nghĩ tới con sẽ nghiêm túc như vậy, toàn tâm
toàn ý muốn kết hôn với Chúc Dịch. Cô gái Chúc Dịch này ba có biết đôi chút,
người lớn lên không tồi, nhưng lại sinh ra trong một gia đỉnh phổ thông bình
thường. Nếu con cưới nó, đối với sự nghiệp sau này của con cùng công ty, nửa
điểm trợ giúp cũng không có.” Lộ Minh Phi cuối cùng nói ra lời nói của một
thương nhân.
Lộ Minh Phi là thương nhân đã lăn lê bò lết trên thương
trường nhiều năm, trong mắt coi trọng nhất vĩnh viễn chỉ có lợi ích và lợi ích,
nhưng Lộ Bắc Sâm thì không phải.
Lộ Bắc Sâm híp híp mắt, nhích thân mình lại gần, thong thả
ung dung nói: “Nói cách khác, từ lúc bắt đầu ba đã không đồng ý hôn sự của con
và Chúc Dịch, nhưng trong lòng lại sợ con phản kháng, cho nên ra tay bên phía Chúc
Dịch, làm chút động tác nhỏ, trong tối ngoài sáng ám chỉ Chúc Dịch trèo cao,
không leo lên được mấy gia tộc lớn này. Là như vậy sao, Lộ tổng?”
Lộ Minh Phi vừa nghe cái xưng hô “Lộ tổng” này, đại khái
biết được Lộ Bắc Sâm đang tức giận.
Ông ấy không nói chuyện, xem như cam chịu.
Toàn bộ thân mình Lộ Bắc Sâm dựa vào sofa, trầm mặc vài
giây, như là tại hạ đã quyết tâm.
Ngữ khí của anh bình tĩnh như cũ: “Kỳ thật thì khi ngẫm lại,
con cũng đã thành niên, có thể tự mình quyết định, chỉ là kết hôn mà thôi, cũng
không nhất định phải nghe theo ý kiến trưởng bối. Căn bản con nói an bài ba
cùng Chúc Dịch gặp mặt chỉ là tôn trọng ba mà thôi, ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.