Chúc Nguyên Phong bị Đàm Vi chửi đến mức không dám hó hé
thêm câu nào, chờ tâm trạng của vợ trước ổn định một chút, ông ấy mới dám nói
thêm:”Hai chúng ta có thể không cãi nhau nữa được không, nói một tí liền cãi
nhau thì sao nghĩ ra cách đi tìm con gái được.”
Đàm Vi vừa ổn định tâm trạng được một tí, nghe thấy Chúc
Nguyên Phong nói như vậy liền giống như bị đổ dầu vào lửa, bà ấy tức đến mức
kêu “A” một tiếng rồi đi đến chửi trước mặt Chúc Nguyên Phong:”Là bà đây cãi
nhau trước à? Không phải là do ông kiếm cớ trước à? Hừ, Chúc Nguyên Phong, bà
đây mới có hơn một tháng không mắng ông nên ông ngứa da lắm rồi đúng không?”
Mỗi câu nói của Đàm Vi đều khá khó nghe, dù sao thì cũng li
hôn rồi, bà ấy cũng không định giữ mặt mũi cho Chúc Nguyên Phong nữa.
Chúc Nguyên Phong cũng chẳng biết nói thế nào, chỉ có thể
bất đắc dĩ mà giơ hai tay lên, tỏ vẻ đầu hàng:”Được, được rồi, tôi sai rồi, tôi
không cãi nữa, chúng ta bình tĩnh nghĩ cách giải quyết được không?”
Đam Vi khoanh hai tay trước ngực, dùng ánh ánh mắt vô cùng
xem thường nhìn ông ấy, tức giận nói:”Chẳng nhẽ tôi không muốn bình tĩnh nói
chuyện à? Là do ông không hợp tác, hiểu không? Còn nói mấy câu châm chọc, kích
thích ai chứ?”
Cục diện bây giờ đã trở thành chỉ cần Chúc Nguyên Phong nói
một câu thôi thì Đàm Vi cũng có thể lôi từ câu đấy ra vô số thứ để chửi.
Không còn cách nào, ông ấy chỉ có thể nói sa ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.