Bên trong chính điện Âm Thi Tông.

Tông chủ cùng mười hai vị trưởng lão Kết Đan kỳ đều đến đông đủ, đệ tử thân truyền của các vị trưởng lão, trước mắt ở trong Âm Thi tông cũng đều tới.

Nguyên Anh lão tổ đặc biệt phái người mang về hậu nhân của hắn, biểu hiện cực kỳ coi trọng, sau đó liền dễ dàng giao cho bọn họ. Nói thật ra, nên lấy thái độ đối đãi với thiếu gia Diệp Cửu Thu như thế nào, thế hệ trước của Âm Thi Tông đều đang phát sầu.

Là nâng niu ngậm ngùi, hay là hạ ngoan kình mài giũa, hoặc là đối đãi bình thường?

Lão tổ đến tột cùng muốn bọn họ làm như thế nào?

Trong đại điện âm khí nồng đậm, chín trụ cột xương cốt cực lớn chống đỡ lên đỉnh đại điện, có ngọn lửa trắng vây quanh trụ cột không tiếng động thiêu đốt, âm trầm quỷ bí.

Diệp Cửu Thu đứng ở chính giữa đại điện, dưới chân là sàn nhà đen nhánh. Y bị một đám người vây quanh đánh giá, bên cạnh mỗi người đều dựng lên một cỗ quan tài lạnh như băng.

Thảm hại, y... Đứng không vững.

Y căng mặt, trên lưng mồ hôi lạnh không ngừng, hai chân giấu dưới áo choàng không thể khống chế được nhũn ra, ánh mắt ngưng tụ ở bậc thang phía trước một chút, không dám nhìn lung tung. Quả nhiên cho dù không sợ mệnh thi của mình, y vẫn sợ người khác. Diệp Cửu Thu bi ai dự đoán cuộc sống tương lai của mình ở Âm Thi Tông.

Khi Diệp Cửu Thu cố gắng chống đỡ đến cực hạn, tông chủ ngồi ở trên cùng rốt cuộc cũng mở miệng.

Tông chủ là một nam nhân trung niên cao lớn gầy gò. Âm Thi tông tuyệt đại đa số đều là loại hình thể này, hắn cực lực chậm lại cùng ngữ khí.

"Cửu Thu à,  đã nghĩ kỹ sẽ  tu nhất mạch nào chưa?”

"Cốt Nguyệt." Hai chữ ngắn ngủi nhảy ra.

Hà Sơn Kiến đứng cách đó không xa thấy phản cảm nhíu mày, tên này, nói chuyện với tông chủ đều là giọng điệu không để người trong mắt này!

Tông chủ cũng không thèm để ý, hắn không nắm chắc thái độ đối với Diệp Cửu Thu, rất muốn nhanh chóng rời bỏ người khác. Miễn cho chỗ nào không đúng, chọc giận lão tổ tông, hắn gánh không nổi.

"Cốt Nguyệt nhất mạch có tám vị trưởng lão." Hắn tay áo rộng khoát lên, "Đều tiến lên một bước. Cửu Thu nhìn xem, muốn theo học tập vị nào? ”

Hắn dứt lời, liền có tám vị nam nữ tiến về phía trước một bước.

Tất cả đệ tử thân truyền ở đây đều có ánh mắt cổ quái,trước kia mọi người liều mạng muốn bái nhập môn hạ của kết đan trưởng lão, mà giờ lại giống như bắp cải, có thể tùy người lựa chọn như thế này?

Diệp Cửu Thu trong nháy mắt cảm giác được ánh mắt rơi vào trên người mình nặng gấp đôi.

Bị ghét nhiều hơn.

Nhưng hình như đã quen rồi, Diệp Cửu Thu cứng ngắc kéo khóe môi, nhìn về phía tám vị ứng cử viên sư phụ kia.

Có phải do cùng thi khôi đã lâu, mà người nào cũng đều sẽ trở nên không sai biệt lắm với thi khôi? Sáp vàng, âm trầm, cổ quái, đáng sợ,...a, chờ một chút!

Ánh mắt Diệp Cửu Thu bỗng nhiên dừng lại, dừng trên người một nam tử trẻ tuổi.

Người nọ rất trẻ tuổi, thân hình thon dài, mặc trường bào rộng tay áo màu đen, từ giữa áo lộ ra da thịt trắng như băng tuyết trong suốt. Ngũ quan tuấn mỹ của hắn, thần sắc cũng lãnh đạm như băng tuyết, con mắt không có cảm xúc dư thừa, một mảnh hờ hững.

Người này đứng trong một đám trưởng lão, đối với Diệp Cửu Thu mà nói, giống như là trong bóng đêm mò mẫm rốt cục nhìn thấy một chút ánh sáng. Hoàn toàn là trước mắt sáng ngời!

Tuy rằng người này vừa nhìn liền không dễ ở chung, nhưng mà...

"Ta chọn hắn." Diệp Cửu Thu đưa tay chỉ về phía nam tử, chém đinh chặt sắt.

"Ánh mắt Cửu Thu không tệ." Tông chủ cười nói.

"Phong Ngọc Thư, Phong trưởng lão là trưởng lão mới lên Kết Đan, tuổi còn trẻ có thành tựu như thế, tương lai sáng lạn. Cửu Thu ngươi đi theo Phong trưởng lão tu luyện thật tốt, về sau nếu là một môn có 2 kết đan, có thể nói là một hồi giai thoại.”

 Tiếp theo hắn lại nói với Phong Ngọc Thư:

"Ta nhớ rõ, Phong trưởng lão còn chưa thu đệ tử? Cửu Thu liền giao cho ngươi, làm đại sư huynh môn hạ của ngươi. Phong trưởng lão có ý gì?”

Phong Ngọc Thư ngước mắt nhìn Diệp Cửu Thu một cái, không lạnh không nhạt đáp một tiếng.

 "Lĩnh mệnh tông chủ.

Sau khi động viên Diệp Cửu Thu một phen, mọi người liền phân biệt tản đi.

Đều là nhân sĩ ma đạo nắm quyền sinh sát trong tay, đối với một tiểu bối dùng vẻ mặt vui vẻ nhỏ giọng nói nhỏ, vẫn là cảm thấy không được tự nhiên.

Nhưng không có cách nào, bối phận của lão tổ so với bọn họ cao hơn không biết bao nhiêu lần, là lão quái vật hàng thật giá thật.

Lão quái vật như vậy cư nhiên còn có hậu nhân, đây quả thực là không có đạo lý!

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng không dám nói ra.

Cho nên hiện tại đem Diệp Cửu Thu giao cho Phong Ngọc Thư trẻ tuổi kia, bọn họ cách xa bao xa, cũng không cần tiến ứng.

Ngay cả vừa rồi Bạch Nhiên mở miệng, đưa ra chuyện quan tài đen của Diệp Cửu Thu, cũng bị tông chủ cảm thấy không có vấn đề lớn đẩy cho Phong Ngọc Thư.

Sau khi mọi người tản đi, còn ở lại cửa chính điện, cũng chỉ có Diệp Cửu Thu, Phong Ngọc Thư, còn có trợ giúp xách quan tài đen Bạch Nhiên.

"Ngươi không thể cõng được quan tài đen?

Thanh âm Phong Ngọc Thư lãnh đạm không có nửa điểm nhân khí.

"Đúng." Diệp Cửu Thu gật gật đầu, ở trước mặt Phong Ngọc Thư tâm tình không hiện ra, y không hiểu sao có chút khẩn trương thấp thỏm, giống như là đối mặt với tiên sinh dạy học trong gia tộc vậy, ngay cả thanh âm cũng có thêm một phần thật cẩn thận.

"Cầm cho ta xem một chút." Phong ngọc thư bảo Bạch Nhiên đem quan tài đen giao cho Diệp Cửu Thu.

Diệp Cửu Thu cắn cắn môi dưới, chậm rãi vươn tay, trong lòng than thở, mới nhận ra sắp mất mặt trước mặt sư phụ.

Cầm lấy thân quan tài, linh lực bám vào, từ trong tay Bạch Nhiên nhận lấy.

    “” Diệp Cửu Thu trợn mắt há hốc mồm nhìn quan tài đen ngoan ngoãn ở trong tay mình, nhẹ nhàng phảng phất như không có trọng lượng!

Y xách được nó lên!

Này!

Tại sao!

Bạch Nhiên cũng kinh ngạc nhướng mày, nhưng rất nhanh khôi phục trấn định. "Chúc mừng Diệp sư đệ. ”

"A, à..." Diệp Cửu Thu còn không phản ứng được, ngơ ngác nhìn quan tài đen, trong lòng chỉ có một câu nói. Vì sao?

Chẳng lẽ là mệnh thi của y cũng không muốn nhìn y ở trước mặt sư phụ mất mặt?

Sau khi ý nghĩ này xuất hiện, Diệp Cửu Thu liền nhịn không được tin tưởng. Khóe môi lặng lẽ vểnh lên trên, cười trộm. Mệnh thi tên kia, thất thường một chút, nhưng tổng thể cũng không tệ lắm.

Phong Ngọc Thư dùng thần thức đảo qua hắc quan tài, không có phát hiện dị thường. Hắn lấy ra một Ngọc Giác ném cho Diệp Cửu Thu, nhìn Diệp Cửu Thu luống cuống tay chân tiếp nhận, mới nói. "Chỗ tu luyện có nghi vấn gì, dựa vào cái này, có thể đến chỗ tu luyện của ta tìm ta. ”

"Bạch Nhiên, ngươi dẫn hắn đi Công Pháp điện lựa chọn mấy bộ pháp quyết."

Bạch Nhiên đáp ứng, chỉ thấy Phong Ngọc Thư giẫm lên quan tài, lấy tốc độ vượt xa Hà Sơn Kiến Hòa, Bạch Nhiên, vượt qua tiểu hoàng tuyền, biến mất trong chọc chích khí trầm trầm.

Đi dứt khoát lưu loát.

Diệp Cửu Thu nắm Ngọc Giác ôn nhuận, chỉ như vậy?

 Y còn tưởng rằng phải đi theo sư phụ trái phải, thời khắc nghe giáo huấn.

"Tu luyện chính là chuyện của mình." Bạch Nhiên giống như là nhìn ra nghi hoặc của y, giải thích.

 "Nhưng bái một kết đan trưởng lão làm sư phụ, có thể trên đường tu luyện ít đi đường vòng. Giống như Phong trưởng lão nói, tu luyện gặp phải vấn đề gì, cứ việc đi hỏi hắn.”

 Diệp Cửu Thu gật gật đầu.

Công Pháp điện cũng ở trên hòn đảo nhỏ này, mộc lâu ba tầng, có một vị tiểu lão đầu gầy gò canh giữ.

Khi Bạch Nhiên đưa Diệp Cửu Thu đến cửa, hắn chỉ liếc mắt một cái, liền phất phất tay thả đi. Bạch Nhiên cười trêu chọc Diệp Cửu Thu.

"Trên dưới Âm Thi Tông, khẳng định đều khắc bộ dáng "ngươi" vào lòng rồi.”

Diệp Cửu Thu kéo khóe môi không nói gì, đúng vậy, đều khắc ở đáy lòng để đánh tiểu nhân rồi.

Luyện khí kỳ công pháp toàn bộ đặt ở lầu một. Trên từng hàng giá gỗ, các loại ngọc giản bày biện chỉnh tề.

"Tu vi mỗi khi thăng cấp một tiểu giai, liền có thể vào trong lầu chọn một loại công pháp."

Bạch Nhiên mang theo Diệp Cửu Thu ở giữa khung gỗ đi lại.

 "Đương nhiên, nếu là có đầy đủ linh thạch, cũng có thể lựa chọn một bộ công pháp có giá trị tương đương. Bất quá Diệp sư đệ đã được đặc quyền, chỉ cần có nhu cầu, liền có thể tùy thời vào trong lựa chọn. ”

"Nhưng ta đối với Diệp sư đệ có một câu lời khuyên, tham nhiều nhai không nát, lựa chọn thích hợp nhất với mình mới là chính đạo."

Bạch Nhiên cười nói.

 "Diệp sư đệ vẫn là sơ học, ta ngược lại có mấy môn pháp quyết cơ bản nhất đề cử. ”

"Là cái gì?"

"Cốt Nguyệt nhất mạch tu luyện công pháp bình thường là Minh Nguyệt quyết, nhưng ta thấy lão tổ đã cho Diệp sư đệ một bộ công pháp, vậy công pháp này ngược lại không cần đổi, Minh Nguyệt quyết nhất định là không sánh bằng."

Bạch Nhiên hơi trầm ngâm, liền làm ra lựa chọn.

 "Thao túng thi khôi cơ bản nằm ở thần thức tu sĩ, về sau đặc biệt cần một lòng sử dụng, bộ 'Triêu Mộ Quyết' này tổng cộng chín tầng, vừa lúc áp dụng cho Luyện Khí kỳ. Đợi sư đệ ngươi bước vào Trúc Cơ, lại đổi pháp quyết cũng không muộn.”

Bạch Nhiên tay khẽ vẫy, mấy miếng ngọc giản rơi vào trong tay hắn, hắn thuận tay đưa cho Diệp Cửu Thu, cẩn thận giải thích.

"Ta vì ngươi chọn ba môn pháp quyết công kích, một môn phòng ngự, còn có một môn thân pháp, nhập môn cũng sẽ không quá khó khăn. Nếu tu luyện đến đại thành, lại suy nghĩ cân nhắc những cái khác đi.”

Hắn hoàn toàn cân nhắc thân phận phàm nhân của Diệp Cửu Thu mấy ngày trước.

Diệp Cửu Thu không có dị nghị tiếp nhận ngọc giản, y đối với những thứ này hoàn toàn không biết gì, hiện tại có người chỉ cho y một con đường rõ ràng, y tự nhiên không có nửa phần ý kiến.

"Cám ơn Bạch sư huynh."

Diệp Cửu Thu thật lòng nói cảm ơn. Bạch Nhiên đại khái là người duy nhất y có thể cảm nhận được hảo ý từ khi hắn nhập tông tới nay.

Hai người ra khỏi Công Pháp điện, Bạch Nhiên đưa Diệp Cửu Thu trở về chỗ ở, liền cáo từ rời đi.

Sau khi y rời khỏi chỗ ở của Diệp Cửu Thu không xa, liền thấy Dương Hoành từ sau một gốc Tử Nam mộc đi ra, khóe môi lộ ra nụ cười tà khí.

"Bạch sư đệ, đồ đạc giao cho hắn rồi sao?”

Bạch Nhiên mỉm cười: "Chuyện Dương sư huynh nhờ vả, ta làm sao dám chậm trễ? ”

Dương Hoành nghe vậy, cười ha ha.

"Việc này đa tạ Bạch sư đệ. ”

Mà Diệp Cửu Thu ngồi ở trên giường, tĩnh tâm xem xét ngọc giản, lúc này đang cầm lấy một Ngọc giản.

"Âm Côi Quyết?”

Thuộc về pháp môn phòng ngự, tổng cộng có ba tầng cảnh giới, cảnh giới cao nhất có thể luyện được một thân băng cơ ngọc cốt, đao kiếm không bị thương.

Diệp Cửu Thu đọc qua, ghi vào trong đầu. Mơ hồ cảm thấy chỗ nào đó có chút cổ quái, cuối cùng chỉ coi như băng cơ ngọc cốt này buồn nôn một chút, cũng không quá để ý.

Sau đó lại một lần xem qua pháp quyết Bạch Nhiên chọn cho y.

Pháp môn công kích có ba thi sát thuật, tu luyện thi sát, phàm nhân chạm vào liền dung, thi sát lợi hại thậm chí có thể làm ô uế pháp bảo của đối thủ. Âm phong thuật, triệu tới âm phong, có thể như đao kiếm đả thương thân thể người khác, càng có thể đả thương thần hồn người khác. Lạc Anh Quyết, ảo thuật công kích, thuộc pháp môn công kích phụ trợ, chế tạo ảo cảnh khốn địch, lại do thi khôi cho đối phương một kích trí mạng.

Thân phận pháp môn tên là Bộ Bộ Sinh Liên, tổng cộng chín tầng, hiện tại ở trong tay y chỉ có ba tầng đầu. Công pháp phía sau cần y bước vào Trúc Cơ kỳ mới có thể tu luyện.

 Lúc đầu còn cảm thấy mấy môn công pháp rất ít, bất quá hiện tại mở ra trước mặt, Diệp Cửu Thu bả vai không khỏi suy sụp. Nhiều như vậy, trước tiên lên tu cái nào đây?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play