Tóc bạc như sương, mặt mày thanh hòa, không cõng quan tài,
thoạt nhìn giống như là một người tu tiên, chứ không phải là ma tu của Âm Thi
tông. Nhưng chính là một lão giả nhìn như ôn hòa như vậy, lại là Nguyên Anh lão
tổ mà mọi người Âm Thi Tông kính sợ, cũng là thi sát lão tổ sau khi Thiên Ma
cung nghe nói hắn xuất quan liền lập tức phái người đưa tới thiệp mời. Thủ đoạn
của hắn tuyệt đối sẽ không vô hại như bề ngoài.
Diệp Cửu Thu nhớ rõ lúc mình lần đầu gặp hắn, bởi vì vẻ
ngoài cười tủm tỉm như vậy của hắn, hơi được an ủi. Nhưng hiện tại, y lại bởi
vì bề ngoài như vậy, cảm thấy càng thêm kinh hãi kiêng kị.
"Cửu Thu đã trưởng thành rồi."
Thi Sát lão tổ chậm rãi từ cửa đi vào, giống như trưởng bối
trấn an nhìn chăm chú vào Diệp Cửu Thu, càng nhìn trong mắt mừng rỡ càng sâu,
"Rất tốt, rất tốt!"
Diệp Cửu Thu nghe hai chữ rất tốt, trong lòng theo bản năng
run rẩy. Ở trước mặt Nguyên Anh lão tổ, tu vi Trúc Cơ y vừa mới đạt được quả
thực yếu ớt không chịu nổi một kích, trong lòng y không yên, trên mặt lại cố
gắng trấn định cúi đầu trả lời.
"Nhờ lão tổ chiếu cố. ”
Thi Sát lão tổ ha hả cười vài tiếng.
"Cũng là Cửu Thu ngươi tự mình cố gắng. Ngươi xem lúc
này mới bao lâu, ngươi liền trúc cơ thành công, làm cho lão tổ ta thật kinh hỉ.
”
"Không có lão tổ nhắc nhở, ta không đi tới bước
này."
Diệp Cửu Thu càng cúi đầu thấp xuống, che đi sự trầm tư và
sầu lo trong mắt.
Y tiến tông ba ngày, tu vi lên luyện khí tầng chín, cùng
Bạch Nhiên, Hà Sơn Kiến ngang vai, toàn bộ dựa vào Thi Sát lão tổ cho y ăn một
mảnh cánh hoa sen. Y chỉ nhớ rõ sau khi mình ăn cánh hoa kia, ý thức liền mơ hồ
lên, chờ y một lần nữa thanh tỉnh, y liền có một thân linh lực.
Có thể tưởng tượng được, một cánh hoa có thể khiến cho một
phàm nhân bình thường có được tu vi luyện khí tầng chín, cánh hoa này có bao
nhiêu trân quý! Mà Thi Sát lão tổ lại nỡ dùng trên người y!
Như vậy xem ra, Thi Sát lão tổ như y nghĩ lúc trước, đích
thật là khẩn cấp mong y tu vi tăng lên.
Nhưng tu vi của y tăng lên, đối với Thi Sát lão tổ mà nói có
chỗ tốt gì?
Y nghe Hà Sơn Kiến nói qua đoạt xá, tu sĩ Nguyên Anh kỳ là
có thể đoạt xá người khác. Nhưng với năng lực của Thi Sát lão tổ, không nói
đoạt xá nguyên anh lão quái khác, chỉ nói tu sĩ tùy tiện đoạt xá kết đan làm
sao có thể là việc khó? Vì sao nhất định phải mất công bắt y, đập xuống tài
nguyên, hỗ trợ tu luyện, phí nhiều công phu như vậy, vì sao phải làm vậy?
Nói một câu đại nghịch bất đạo, so với đoạt xá y, sư phụ của
y Phong Ngọc Thư có tư thế tiên nhân, thiên phú tuyệt diễm, từng bị từ trên
xuống dưới Thanh La tông nhất trí cho rằng là nhân vật có thể dẫn dắt tông môn
quật khởi, vả lại tuổi đang ở phong hoa, hoàn toàn là mục tiêu đoạt xá tốt nhất.
Thi Sát lão tổ thật sự muốn đoạt xá, cần gì phải bỏ gần cầu xa, vứt bỏ ưu tú mà
lựa chọn một người kém chất lượng như y?
Đầu óc Diệp Cửu Thu xoay chuyển rất nhanh, lại đoán ra vài
loại khả năng, ví dụ như lô đỉnh, tỷ như muốn dưỡng cơ thể y thành đại dược để
hắn ăn tươi... Đều là thủ đoạn phổ biến giữa những tu ma giả ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.