Diệp Cửu Thu nghe thấy tiếng Hà Sơn Kiến phía sau ngã xuống
đất, giật mình, vội vàng quay đầu lại nhìn lại, lại chỉ nhìn thấy Diệp Cửu U
mặt không chút thay đổi đứng ở chỗ đó. Ánh mắt y di chuyển xuống, ở dưới chân
Diệp Cửu U nhìn thấy Hà Sơn kiến hôn mê.
"..." Thật sự là cảm giác phi thường phi thường có
lỗi với Hà sư huynh!
Diệp Cửu Thu ánh mắt nhìn không nổi, nhỏ giọng hỏi.
"Ngươi lại muốn làm gì vậy?”
Tựa hồ lại là chuyện không thể để cho người khác biết. Diệp
Cửu Thu nghĩ bí mật nhỏ chỉ có hai người y và Diệp Cửu U biết hình như càng
ngày càng nhiều. Cho dù bởi vậy đối với Hà Sơn Kiến cảm thấy áy náy, nhưng y
cũng hoàn toàn nhịn không được không hiểu sao trong lòng cảm thấy vui mừng.
Diệp Cửu U cũng không có trả lời y, ánh mắt lướt qua bên
cạnh y, thẳng tắp mà sắc bén nhìn về phía góc bên kia.
Diệp Cửu Thu thấy kỳ quái, cũng quay đầu nhìn theo tầm mắt
hắn, sau đó thiếu chút nữa kinh hô thành tiếng, may mà y nhanh chóng giơ tay
che miệng lại.
Đó là một con chuột hình thể cực lớn, hoàn toàn không cùng
cấp bậc với con thủy thử mà y đã giết trước đó. Bờm cứng rắn đứng thẳng, hai
mắt đỏ như máu, lóe ra quang mang giả dối tàn nhẫn. Nó khiến cho Diệp Cửu Thu
cảm giác cực kỳ áp bách, thực lực tuyệt đối cao hơn y.
"Chỉ là một con chuột yêu cấp bốn sơ cấp."
Diệp Cửu U thanh âm
lạnh lùng, "Còn muốn ăn chúng ta sao? ”
Hắn sải bước đi về phía chuột yêu kia, khi lướt qua bên cạnh
Diệp Cửu Thu, nhàn nhạt ném xuống một câu.
"Coi chừng thân thể sư huynh ngươi. ”
Bởi vì thần thái Diệp Cửu U bình tĩnh cùng khí thế lạnh thấu
xương quanh người, Diệp Cửu Thu theo bản năng liền gật đầu, trông mong nhìn
theo Diệp Cửu U. Chờ Diệp Cửu U đi qua, y mới nhớ tới, yêu thú tứ giai sơ cấp,
không sai biệt lắm tương đương với tu sĩ Trúc Cơ trung giai, mà Diệp Cửu U chịu
tu vi của y hạn chế, hiện tại mới chỉ là luyện khí nửa bước viên mãn!
Nghĩ đến những điều này, trái tim Diệp Cửu Thu nhất thời vọt
lên cổ họng, vô cùng lo lắng nhìn về phía Diệp Cửu U, dưới chân cũng nâng lên,
tính toán từ bên cạnh phụ trợ Diệp Cửu U.
Nhưng mà y giơ chân lên còn chưa rơi xuống đất, đã thấy yêu
thú bên kia đã cùng Diệp Cửu U giao thủ. Tốc độ song phương đều nhanh đến mức làm
cho người ta không bắt được thân ảnh, chỉ lưu lại từng đạo tàn ảnh trong đáy
mắt người. Linh lực trong huyệt động bắt đầu khởi động, cơ hồ chỉ là một hơi
thở, hai người đã qua hơn mười hiệp, lại không phân cao thấp.
Yêu thú cực kỳ thông minh, sau khi giao thủ hình như ý thức
được có thể thua, liền đột nhiên xoay người vọt về phía Diệp Cửu Thu, muốn lấy
mạng Diệp Cửu Thu cùng Hà Sơn Kiến trước Diệp Cửu U.
Diệp Cửu Thu thấy yêu thú trong chớp mắt đã tới trước mắt, y
cũng không trốn. Phía sau y là Hà Sơn Kiến đang hôn mê, y tự nhiên không thể
tránh ra. Y nhanh chóng triệu ra Âm Phong, Kim Lôi Trúc Kiếm cũng nắm trong
tay, mắt không chớp mắt nhìn chằm chằm động tác của yêu thú.
Mà một giây sau, y liền thấy yêu thú nhảy lên đánh tới trên
không trung nổ tung ra, vỡ thành vô số khối huyết nhục, tựa như một hồi mưa máu
hướng y nhào tới chảy đầm đìa.
Y phản xạ có điều kiện kéo một cái kiếm hoa, hình thành một
đạo linh lực bình chướng, đem huyết vũ này cùng bản thân ngăn cách. Sau đó kinh
ngạc nhìn Diệp Cửu U đứng cách đó không xa, đứng ở chính giữa mưa máu. Huyết
nhục ba ba ba rơi xuống đất, lại một chút một giọt cũng không thể văng lên
người người nọ.
Mưa má ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.