"Tốt lắm các em, chúng ta mở bài
tập trang 82 ra..."
Giáo viên Toán hét to khiến cả phòng
học rung động.
Hứa Linh theo thói quen nhìn chỗ ngồi
bên phải, nhưng đáng tiếc, chỗ ngồi trống không, chẳng có lấy một bóng người.
Cô không nhịn được cười khẽ, có chút
cảm khái, vậy mà bản thân vẫn chưa quen được.
"Giao nhiêu đó bài tập chắc là đủ
rồi, thứ bảy chủ nhật hy vọng mọi người hoàn thành tốt bài tập."
Câu nói của giáo viên toán vang lên,
kết thúc chương trình học tuần này.
Hứa Linh từ từ thu dọn sách giáo khoa,
đứng dậy đi ra khỏi phòng học.
Tống Thư đã sớm đeo cặp sách chờ ở bên
ngoài: "Bé Cừu, bé Cừu, ngày mai bọn mình đi xem phim nhé?"
Hứa Linh trầm ngâm: "Buổi chiều
đi, buổi sáng tớ phải huấn luyện rồi."
"Sao vậy, không phải chỉ có chủ
nhật mới đi huấn luyện thi đấu thử sao?" Tống Thư hơi khó hiểu: "Hơn
nữa tuần sau trường tổ chức đại hội thể thao rồi, vẫn còn phải tập luyện
hả?"
Hứa Linh chớp chớp mắt: "Bởi vì
sắp thi đấu, nên mới phải tranh thủ tập luyện."
"Được rồi, vậy chiều mai cậu mời
tớ bỏng ngô nhé!" Tống Thư miễn cưỡng đồng ý.
"Mời mời mời!"
Hứa Linh khẽ lắc đầu.
Tống Thư kéo tay cô một lúc lâu, mới dè
dặt hỏi: "Bé Cừu, gần đây tâm trạng cậu có tốt không?"
"Hả?" Dường như Hứa Linh
không hiểu câu hỏi này lắm, nghịch ngợm nói: "Rất tốt, cơ thể rất khỏe, ăn
no ngủ kĩ!"
Tống Thư tự đánh vào miệng mình một
cái, nói khẽ: "Lục Thầm Chi đã đi gần nửa tháng rồi, cậu có thể nói cho tớ
biết chuyện gì đã xảy ra không?"
"Ồ? Nhanh vậy đã nửa tháng rồi
à?"
Hứa Linh trả lời một câu chẳng liên
quan gì.
"Cậu bớt giả vờ đi, mau nói cho tớ
biết đã xảy ra chuyện gì! Sau này các cậu có gặp nhau nữa không!"
Tống Thư giậm chân.
"Sao bọn tớ gặp mặt được, tớ bay
tới đó hả?" Hứa Linh nghiêng đầu: "Buổi tối hôm đấy cậu ấy hẹn tớ gặp
mặt, sau đó lại đột nhiên lại biến mất, hết rồi."
"Cậu biết tớ không hỏi cái này
mà."
Tống Thư thở dài, nhỏ giọng nói:
"Tối đó các cậu có gặp nhau không?"
Vừa đi vừa nói chuyện, chẳng biết hai
người đã đi tới đường vỉa hè lát gạch men từ lúc nào.
Hứa Linh nhẹ nhàng giẫm lên ô vuông,
nhảy chân sáo tiếp lời: "Tớ ở lại xem người khác thi đấu, không đi."
Tống Thư nhìn bóng lưng vui vẻ của cô,
trong lòng cảm thấy hơi khó chịu, nhưng
cô vẫn hỏi tiếp: "Vì sao chứ?"
"Chẳng phải tớ nói từ lâu rồi à,
ai thích trước người đó sẽ thua cuộc! Vì sao chỉ mình tớ lúc nào cũng bị những
cảm xúc lo được lo mất, buồn vui thất thường phụ thuộc vào người khác vậy chứ,
ngay cả lúc tập luyện cũng không thể nào tập trung được, mất mặt lắm!" Hứa
Linh nói bằng giọng điệu dí dỏm, nhưng trên mặt lại tràn ngập vẻ tức giận:
"Vậy nên tớ quyết định sẽ từ bỏ mối tình đơn phương này, tớ sẽ trở thành
người thắng cuộc."
Tống Thư nghẹn lời, vài giây sau mới
phản bác lại được: "Nhưng không phải cậu ấy hẹn cậu ra để ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.