Một câu nói đơn giản nhưng lại như tia
sét động trời bổ Hứa Linh thành ba hồn sáu phách.
Tim Hứa Linh nhảy lên tới cổ họng,
trước mắt đen kịt đi, mất một lúc mới hơi hiểu được ý nghĩa bên trong lời nói
của Lục Thầm Chi.
Miệng cô mấp máy muốn đáp lại.
Thế nhưng, dù Hứa Linh đã mở miệng, lại
giống như bị cái gì đó mắc nghẹn làm cô không thể phát ra một âm thanh nào.
Lục Thầm Chi bình tĩnh nhìn cô, nhìn
như điềm tĩnh nhưng không ai biết, dưới cái thời tiết lạnh như băng này, trên
người anh lại toát ra từng lớp từng lớp mồ hôi.
Hai người cứ như người đần, ngơ ngơ
ngác ngác nhìn đối phương.
Nửa phút sau, Hứa Linh mới thoát ra
khỏi trạng thái ngây ngốc đó, miệng cô hơi động đậy, lắp bắp: "Cậu, có,
cậu có ý gì?"
"Giống như cậu nghĩ." Tay Lục
Thầm Chi bất giác nắm chặt góc bàn, muốn tỏ ra vẻ ung dung bình tĩnh:
"Mười rưỡi, tớ chờ cậu ở phòng học."
Đầu óc Hứa Linh lại một lần nữa nhiễu
sóng như tivi không có tín hiệu lúc tuyết rơi, khoé miệng cô co quắp.
Sau đó, Hứa Linh xoay người chạy ra
khỏi phòng học.
Chuông vào học đã reo lên, nhưng Hứa
Linh vẫn bỏ ngoài tai mà chạy thẳng vào nhà vệ sinh ở góc hành lang.
"Rầm —"
Cửa phòng vệ sinh bị đóng lại rất mạnh.
Hứa Linh ôm đầu ngồi xổm ở trước cửa.
Bây giờ đầu óc của cô rất hỗn loạn, nhất định phải lẩm bẩm ra tiếng để thả lỏng
hơn.
Khoé miệng cô không hiểu vì sao lại
nâng lên, cười tươi, trong miệng thốt ra từng câu không có logic, không có ý
nghĩa: "Không phải, sao lại thế, vì sao, ôi trời ơi, như thế nào..."
Hai tay Hứa Linh cào cào tóc mình, vẻ
mặt ngây ngốc hoảng hốt.
Cô đấm một phát xuống nền đất, lẩm bẩm
nói: "Không phải, vì sao lại thế, thế nhưng..."
Hứa Linh ngơ ngác ngồi xổm, đầu óc như
cuộn len bị mèo cào loạn lên, không có nổi một suy nghĩ nào mạch lạc.
Mãi sau đó, ngồi xổm lâu khiến hai chân
Hứa Linh tê cứng, cô mới cứng đờ mà đứng dậy.
Cô máy móc mở cửa nhà vệ sinh ra, đi về
phía bồn rửa tay, thò tay múc mấy một ít nước hung hăng tạt lên mặt mình.
Dòng nước lạnh buốt chạm vào mặt khiến
Hứa Linh bị rùng mình, đôi mắt màu đen thẫn thờ rốt cục đã có một chút tỉnh
táo.
Hứa Linh nhìn bồn rửa tay vài giây, sau
đó giống như con gấu, liên tục dùng sức hất nước lên mặt.
Không biết đã qua bao lâu, khuôn mặt
trắng như tuyết đã bị nước lạnh làm đỏ ửng lên, cô mới dừng lại hành vi ngu
ngốc này.
Hứa Linh nhìn chính mình trong gương.
Sau đó trông thấy một cô gái có tròng
mắt màu đen loé lên ánh sáng rực rỡ, giọt nước lấp lánh đọng trên lông mi, tóc
mai ướt sũng dán sát một bên mặt. Khóe miệng cô nhếch cao, không cách nào che
giấu ý cười vui vẻ, hiện ra một gương mặt ửng đỏ trong gương.
Hứa Linh thở ra một hơi dài, vỗ vỗ mặt
của mình, cố gắng điều ch� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.