Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, lễ tốt
nghiệp chuẩn bị diễn ra.
Cố Cảnh Sâm rất muốn cùng Lật Chi để
lại hồi ức đáng nhớ những năm tháng trung học.
Ví dụ như, thay vì là một thính giả
nghe cô kéo đàn violon trước tất cả mọi người, anh lại muốn chia sẻ sân khấu
với cô hơn.
Trở thành một người đặc biệt hoàn toàn
so với những người khác.
Ca khúc biểu diễn vào buổi lễ tốt
nghiệp mà anh và Lăng Khiêm đã chuẩn bị, vốn chính là do anh tự chọn.
Là bài hát mà anh chọn cho cô.
Ngày biểu diễn, Lăng Khiêm xảy ra
chuyện, không đến kịp để biểu diễn tiết mục, cũng là kế hoạch của anh.
Chuyện này ngoại trừ Cố Cảnh Sâm và
Lăng Khiêm, tới cả Phong Bạch cũng không hề hay biết.
Ngày hôm ấy.
Khi Cố Cảnh Sâm và Lăng Khiêm cùng lên
sân khấu biểu diễn, anh đã chạy tới phòng đàn của trường, không nói không rằng
mà kéo Lật Chi đang luyện đàn violon tới thẳng cánh gà của sân khấu biểu diễn
ngay.
Vì để che giấu mục đích của mình, lời
anh nói ra đã rất lạnh lùng và vô lý.
Không để cho cô chút thời gian phản
kháng hay từ chối nào.
“Cùng ta cùng lên sân khấu hợp tấu đi.”
“Có đồng ý không?” Giọng điệu này không
giống dò hỏi ý của cô, mà giống uy hiếp cô hơn.
Lật Chi bị anh dọa sợ, mơ mơ màng màng
nói đồng ý.
Cố Cảnh Sâm nghe thấy cô đồng ý đề nghị
của mình, trái tim treo lơ lửng trong lồng ngực mới dần thả lỏng.
Cô không hề nhận ra, khi xoay người,
anh đã lẳng lặng thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng mọi chuyện cũng xảy ra như
những gì anh muốn, hai người đã cùng lên sân khấu.
Cô nâng đàn violon, anh ngồi ở trước
dương cầm.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó
bắt đầu diễn tấu ca khúc “Thư tình”.
Không có bất cứ lần diễn tập nào, cũng
chư ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.