Sáng sớm Cố Cảnh Sâm đã mua vé máy bay.
Cho nên sau khi từ nghĩa trang đi ra,
anh liền trực tiếp đưa Lật Chi Chi ra sân bay.
Hành lý gì cũng không mang theo, liền
dẫn cô đi, còn có giấy tờ tùy thân của bọn họ, cùng với giấy chứng nhận kết hôn
vừa mới lĩnh không lâu.
Từ Đế Đô bay về phía Nam Thành mất hai
ba giờ.
Lúc đến bên kia đã là chạng vạng tối.
Hai người ngồi lên xe xong lập tức đi
đến nghĩa trang của Ninh Nguyệt.
Bởi vì Cố Cảnh Sâm biết, hôm nay không
đi, trong lòng Lật Chi sẽ nhớ thương cả đêm.
Cố Cảnh Sâm cho rằng Lật Chi sẽ khóc dữ
dội.
Nhưng không.
Bất kể là đi gặp bà ngoại hay là gặp
mẹ, cô đều biểu hiện rất nhẹ nhàng rất vui vẻ.
Chỉ đỏ mắt mà thôi, không có rơi một
giọt nước mắt nào.
Thật sự cũng là thật tâm thoải mái vui
vẻ.
Bởi vì hiện tại bên cạnh có người bảo
vệ cô, để cho cô trải qua cũng không gian nan cũng không cô đơn.
Sau khi ra khỏi nghĩa trang, Lật Chi
đói đến mức bụng kêu lên ùng ục.
Cố Cảnh Sâm gọi xe về thành phố, ở trên
xe hỏi cô muốn ăn gì.
Lật Chi Chi bụng vẫn ùng ục như cũ chú
ý tới tài xế nhìn cô qua gương chiếu hậu, ngượng ngùng che mặt, rầu rĩ nhìn lại
Cảnh Sâm: "Thì... cái gì cũng được."
Cố Cảnh Sâm khẽ thở dài, mở điện thoại,
đặt vị trí ở Nam Thành, bắt đầu lọc địa điểm ăn tối.
Cuối cùng, anh đưa cô đến một quán thịt
nướng.
Lật Chi ăn no ở tiệm thịt nướng, hài
lòng đi theo Cố Cảnh Sâm đến khách sạn thuê phòng.
Cố Cảnh Sâm gọi rượu vang đỏ, Lật Chi
gọi hồng trà nóng.
Hai người ngồi ở trong bồn tắm rộng rãi
đối diện ngâm mình.
Trong lúc ngâm mình, Lật Chi đã bị Cố
Cảnh Sâm đè nén đút vài ngụm rượu vang đỏ vào miệng.
Anh kéo Lật Chi, khiến cho cô ngồi dậy,
còn mình thì ngửa ra sau, để Lật Chi nằm sấp trên người anh.
Lúc dẫn cô đổi vị trí, tay Lật Chi Chi
không cẩn thận đụng phải ly rượu anh đặt bên cạnh, một ly rượu vang đỏ rơi ra,
ngay cả ly rượu cũng rơi vào trong bồn tắm.
Giống như một bình mực đỏ bị đánh đổ
rơi vào trong nước, chất lỏng màu đỏ dung nhập, trong đó hợp thành màu hồng
nhạt mê người, cuối cùng bị bọt nước che lấp.
Trên ngón tay Lật Chi cũng dính chất
lỏng màu đỏ tươi, bị Cố Cảnh Sâm bắt được, dùng đầu lưỡi cuốn vào miệng, nhẹ
nhàng mút sạch sẽ.
Trong vách ly treo một chút chất lỏng
màu đỏ lưu lại, lắc lư, như một chiếc thuyền con.
Lật Chi nuốt nhẹ trong nụ hôn của Cố
Cảnh Sâm, lẫn lộn với nước tắm nhộn nhạo, có chút mơ hồ không rõ.
"Gọi anh là gì?" Anh xấu xa
giày vò cô.
"Anh hai..." Lật Chi lã chã
muốn khóc.
"Sai rồi." Cố Cảnh Sâm trừng
phạt cô, nụ hôn cùng với đó nặng nề đặt xuống, như là gặm cắn: "Không phải
cái này."
Khóe mắt Lật Chi ngấn lệ, đuôi mắt
nhuộm một mảnh, giống như cánh hoa hồng rơi xuống.
Cố Cảnh Sâm dụ dỗ nhắc nhở cô: "Bà
xã ngoan, gọi lại lần nữa."
Anh ám chỉ nhắc nhở quá rõ ràng, Lật
Chi r� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.