Tết Đoan Ngọ, Trần Khả mời Lật Chi buổi
tối đến nhà ăn cơm.
Bà cố ý dặn dò Cố Cảnh Sâm bảo anh đến
lúc đó lái xe đi đón Lật Chi.
Buổi chiều Cố Cảnh Sâm điện thoại cho
Lật Chi.
“Giờ anh đi đón em?” Cố Cảnh Sâm muốn
lừa bạn gái đến nhà mà trêu chọc, nói: “Tối nay từ bên chỗ anh cùng nhau về đó
luôn.”
Lật Chi cắn môi, cô chớp chớp mắt, nói
dối có hơi tệ: “Nhưng mà...em và Thích Nguyệt đã hẹn chiều nay cùng đi dạo phố
rồi."
May mà Cố Cảnh Sâm không ở trước mặt
cô, không nhìn được biểu tình trên mặt cô, không thì chỉ nhìn một cái anh đã có
thể nhìn thấu rồi.
Thích Nguyệt, người đang định đi ra
ngoài hẹn hò vừa đúng lúc đi ngang qua phòng của Lật Chi: “?”
Sao Lật Lật phải lừa Cố Cảnh Sâm vậy?
Cô ấy dừng bước lại, dựa vào khung cửa
phòng Lật Chi.
Cố Cảnh Sâm có chút tiếc nuối.
Không thể chọc vợ nữa rồi.
“Vậy được thôi.” Anh thấp than thở: “Em
đi dạo xong thì nói với anh, anh đi đón em.”
Lật Chi ngoan ngoãn đồng ý: “Được ạ.”
Đợi Lật Chi cúp điện thoại, Thích
Nguyệt đang đứng ngoài cửa nghi ngờ gọi Lật Chi: “Lật Lật?”
Lật Chi quay mặt đi, Thích Nguyện đang
cười thì nhìn chằm chằm cô như thăm dò, hỏi: “Vì sao phải lừa anh ta?”
Lật Chi có chút ngại ngùng vỗ má, nhẹ
giọng nói: “Buổi tối đến nhà anh ấy, tớ muốn tự mình đi mua quà cho người nhà
anh ấy.”
Đi với anh thì chắc chắn anh sẽ bỏ tiền
ra.
Thích Nguyệt hiểu được bèn gật đầu, cô
ấy ngay lập tức nhìn điện thoại, cười nói: “Trang Tỉnh đến dưới lầu rồi, cậu đi
với tớ đi.”
“Trang Tỉnh thuận đường chở cậu đến
trung tâm thương mại luôn.”
“Tớ còn chưa trang điểm, thay quần áo.”
Lật Chi xua tay, cười nhẹ nói: “Các cậu đi trước đi, lát nữa tớ ngồi tàu điện
cũng được, khoảng mấy trạm là đến nơi rồi.”
Thích Nguyệt thở dài: “Được thôi, vậy
tớ đi trước đi.”
Đợi Thích Nguyệt rời đi, Lật Chi mới mở
tủ quần áo ra, cô chậm chạp tìm quần áo.
Sau đó mặc lên một bộ váy sơ mi đơn
giản.
Cô đứng trước gương thay quần áo, thắt
chặt dây thắt lưng ở eo, vòng eo thon thả cùng vòng một đầy đặn của Lật Chi
được tôn lên một cách hoàn hảo.
Sau khi trang điểm nhẹ nhàng xong, Lật
Chi xách túi, lấy ô che nắng đi về phía tàu điện.
Nhiệt độ ba giờ chiều nóng nực, luồng
khí nóng của mùa hè ập xuống, những người bịt kín đều không thể nổi nữa rồi.
May mà tàu điện và trung tâm thương mại
đều có máy lạnh.
Chỉ cần không ở bên ngoài thì cũng
không khó chịu đến như vậy.
Lật Chi đến trung tâm thương mại, cô
lấy một chiếc xe đẩy, tiện tay cất ô che nắng vào trong.
Một mình cô thong thả đi dạo, trước khi
đi chọn quà thì cô tiện đường đi qua khu bán đồ ăn vặt thì cô lấy một ít đồ mà
cô thích.
Ngay lúc Lật Chi đẩy xe hàng đi từ khu
đồ ăn vặt về phía trước, muốn đi đến khu bàn quà biếu nhìn xem, đột nhiên nghe
thấy có một người đang kêu cô.
“Lật Chi?”
Lật Chi quay mặt lại, cô bất ngờ thấy
Tân Vũ đang đi về phía mình.
Cô vô cùng ngạc nhiên nhẹ nhàng gọi một
tiếng: “Chị Tân Vũ?”
Tân Vũ cười lên: “Lâu rồi không gặp
nhỉ!”
Lật Chi mỉm cười, cô gật � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.