Buổi tối.
Trong căn nhà của Lật Chi và Thích
Nguyệt.
Bốn người ngồi xung quanh một cái bàn.
Chính giữa bàn ăn là một nồi lẩu uyên
ương bốc khói nghi ngút, một bên là nước dùng đỏ au màu dầu, một bên là nước
dùng không có dầu cay.
Còn có nhiều món để ăn lẩu khác nhau ở
bên cạnh.
Ngồi bên cạnh Cố Cảnh Sâm, Lật Chi đang
loay hoay mở nắp lon.
Cố Cảnh Sâm thấy dáng vẻ vừa thận trọng
vừa vụng về của cô, trực tiếp cầm lấy lon bia trên tay cô, mở cho cô.
Lật Chi cầm lon bia vừa mở ra, nhẹ
nhàng hớp một ngụm.
Mặc dù cô được phép uống rượu ở nhà
riêng, nhưng Cố Cảnh Sâm vẫn nhắc nhở cô: “Đừng uống nhiều quá.”
Lật Chi cầm lon bia cười gật đầu: “Ừ.”
Trang Tỉnh bất ngờ nhìn thấy cảnh này
thì không khỏi bật cười: "Không phải Lật Chi không uống rượu sao?"
Lần đó ở buổi tiệc, cô đã nói là cô
không uống rượu.
Hơn nữa những năm này ở nước ngoài, cho
dù Trang Tỉnh mời cô ăn tối hay cùng cô chức sinh nhật, cô cũng chưa bao giờ
uống rượu.
Lật Chi nghiêng đầu quay về phía Trang
Tỉnh: “Ở cùng mọi người thì có thể uống.”
Trang Tỉnh nhướng mày cười nói: “Tớ
hiểu rồi.”
Đây là sự tin tưởng tuyệt đối với bọn
họ.
Nói chính xác hơn, đó phải là điều
khiến Cố Cảnh Sâm yên tâm nhất.
Thích Nguyệt đem lòng vịt bỏ vào trong
nồi, nghe được một câu: “Lật Lật uống rất khá, uống nhiều cũng không làm loạn,
không giống tớ, uống nhiều quá liền phát điên.”
Trang Tỉnh: "Em không uống nhiều
cũng đã điên rồi.”
Thích Nguyệt: "?"
Cô ấy giẫm lên chân Trang Tỉnh, người
đã tiết lộ lý lịch cũ của cô ấy dưới gầm bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.