Tiểu Hắc là động vật được bảo vệ cấp Quốc gia ở bậc 2, Dương Tam muốn nuôi nó phải làm thủ tục xin cấp phép nuôi sinh sản động vật hoang dã.
Ban đầu Đạo diễn Chu muốn sử dụng mối quan hệ của mình để giúp cô. Dương Tam suy nghĩ một chút rồi gọi thẳng cho văn phòng yêu quái, cô chỉ nói với bên đó rằng cô đã gặp được một con gấu có trí thông minh trên một hòn đảo cách biệt, muốn dạy dỗ và đưa nó đi vào con đường đúng đắn. Linh khí trong trời đất giảm, động vật có thể tự mình có trí thông minh không có nhiều, nghĩ vậy nên phía bên kia rất vui vẻ giúp đỡ.
Ngay khi tàu của tổ chương trình cập bến thì trợ lý đã tự tay giao cho Dương Tam giấy tờ, tài liệu có liên quan, mọi thứ đều đầy đủ, điều này giúp Dương Tam có cái nhìn sâu sắc về năng lực cũng như năng suất làm việc của văn phòng. Chẳng trách có thể cấp thẻ căn cước cho nhiều yêu quái như vậy thực sự là có nhiều bản lĩnh (1) đấy!
(1) nguyên văn: nhiều bàn chải: Để mô tả một người có "hai bàn chải" có nghĩa là người này có một số bản lĩnh và năng lực. Từ này là kết quả của quá trình tiến hóa từ. Trước đây, người biết chữ thường dùng bút lông, vì sau khi văn tài phát đạt, ai cũng khen người này "có hai bút lông".
Tốc độ này cũng khiến Đạo diễn Chu phải lác mắt, dù là ông ấy muốn hoàn thiện hết các loại giấy tờ cũng phải mất một tuần, Dương Tam ngược lại mất có nửa ngày, đây gọi là nhanh như chớp! Trong thời gian ngắn ngủi, nhãn hiệu của Dương Tam trong mắt ông ngoài là 'Đại sư' còn có thêm một cái 'hậu trường bự'.
Đạo diễn Chu định cho người đưa cô ấy về, bây giờ trời tối, nếu đưa con gấu về lúc này thì ít bị dòm ngó.
Từ Xuân Thâm ngăn ông ấy, "Tôi tiện đường đưa cô ấy về".
Đạo diễn Chu cười cười, "Cũng được".
Đạo diễn Chu cũng thấy Từ Xuân Thâm đối xử với Dương Tam khác hẳn, nhưng người có bản lĩnh như Dương Tam ai mà không muốn làm bạn chứ, nếu sau này có chuyện gì còn có thể cứu mạng.
Dương Tam gật đầu, "Ừ, anh còn nợ tôi một bữa đấy!". Bây giờ quen biết cũng rất tốt.
Cô không ngốc nghếch để Từ Xuân Thâm nấu ăn trên tàu, nguyên liệu không đầy đủ, không được ăn thỏa thích, lại còn không thể chỉ ăn một mình nữa.
Hà Nhất Phàm cẩn thận hơn đi mua quần áo, giày dép siêu to khổng lồ cho Tiểu Hắc mặc. Mặc quần áo và đeo khẩu trang, bịt kín Tiểu Hắc lại như này chỉ cần Tiểu Hắc cúi đầu dù gặp phải người cũng không nhận ra được. Dù là buổi tối nhưng vẫn dễ gặp phải người khi ra vào tòa nhà.
Về mặt này Dương Tam đúng là không bằng được anh ta, không hổ là người đại diện mà Từ Xuân Thâm tín nhiệm nhất, địa vị không thể lung lay.
Để bớt phiền toái, Hà Nhất Phàm lái xe, Tiểu Hắc ngồi ở ghế phụ cúi đầu nghịch khối rubik mà Hà Nhất Phàm mua cho. Từ khi có khối rubik này nó liền bị thu hút sự chú ý, thậm chí cũng không thèm kêu loạn 'meo meo' tỏ vẻ dễ thương nữa.
Dương Tam nói địa chỉ của tiểu khu, Hà Nhất Phàm mở chỉ đường để lái xe. Một lúc sau, Dương Tam không để cho bọn họ xuống xe, dù sao cái khuôn mặt này của Từ Xuân Thâm quá thu hút. Cô cũng không quên nhắn gửi với Từ Xuân Thâm, "Khi nào rảnh rỗi nhớ bữa tiệc của tối đấy".
Cô sẽ về lên thức đơn, chọn món ăn và chuẩn bị nguyên liệu! Tất lẽ dĩ nhiên món chính phải là Thuồng luồng rồi!
"Được", Từ Xuân Thâm nói cực kỳ tự nhiên, "15XXXXXXXX", đây là số điện thoại của tôi.
Dương Tam bấm điện thoại, tắt máy rồi lưu số lại sau đó quay người đi, Tiểu Hắc cũng lẽo đẽo theo sau.
Hà Nhất Phàm ho một tiếng rồi nói: "Tôi cũng nhớ số của cô ấy rồi".
Có lẽ vì trời đá khuya nên họ không gặp ai hết.
Dương Tam về đến nhà, cửa chưa mở Tiểu Kim đã cảm nhận được hơi thở của cô, háo hức ra mở cửa, "Đại nhân, chị đã về rồi..."
Tiểu Kim thấy là một con gấu, trong lòng thấy tủi thân: thật vất vả mới trở thành đàn em đầu tiên của đại nhân, bây giờ chui ở đâu ra một kẻ tranh giành với nó!
Dương Tam lướt qua nó, giọng điệu bình tĩnh, "Trong thời gian này ngươi dạy cho Tiểu Hắc tu hành cho tốt để nó trở thành người càng nhanh càng tốt". Tiểu Hắc may mắn hơn Tiểu Kim, dù sao nó cũng đã quệt được vào cơ hội.
Tiểu Kim nghe vậy, ưỡn ngực, cực kỳ đắc ý liếc Tiểu Hắc một cái, "Vâng, em sẽ không phụ lòng mong đợi của đại nhân đâu!".
Xem ra, nó mới là người đắc lực nhất của đại nhân!
Bản thân Dương Tam không đủ kiên nhẫn để dạy người khác, dứt khoát làm ông chủ chỉ tay năm ngón. Cô lấy sách dạy nấu ăn ra bắt đầu đọc. Máu thuồng luồng với gạo nếp làm bánh này, một phần giữ lại, sau này nếu có chiến đấu lấy ra uống có thể bổ sung nguyên khí. Những phần ngon nhất của thịt thuồng luồng có thể đưa cho Từ Xuân Thâm nấu nướng, phần thịt dày thì để làm thịt khô, một phần để chiên, một phần để rang. Da có thể sử dụng làm quần áo và pháp khí phòng ngự, gân để làm roi cũng rất tốt...
Dương Tam đã chia xong tất cả các phần của Thuồng luồng, dùng hết khả năng để không làm lãng phí mỗi một phân của món ngon này! Đối với cô, thu hoạch lớn nhất từ chuyến đi này ngoại trừ Từ Xuân Thâm thì chính là con Thuồng luồng này.
Vì con Thuồng luồng này quá lớn không để trong phòng được, Dương Tam mang về động của mình để thưởng thức.
Bữa tiệc Thuồng luồng này cô ăn hết ba ngày, ba đêm. Tất nhiên Dương Tam cô đâu phải người keo kiệt, cô vẫn để lại cho hai đứa đàn em một ít đầu thừa đuôi thẹo đấy chứ.
Ăn một con Thuồng luồng này, lại có nội đan hơn một ngàn năm đã làm cho thực lực của Dương Tam khôi phục đến ba phần. Sau khi ăn uống no nê, cô phất tay một cái quay trở về căn nhà nhỏ. So với cái động phủ của cô căn nhà này càng trở nên nhỏ bé hơn. Đợi có tiền việc đầu tiên nhất định cô sẽ mua một căn lớn hơn!
Ba ngày qua vì ăn ngon nên Dương Tam cũng không mở di động do hết pin. Sau khi sạc pin, bật máy, có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, Dương Tam đều bỏ qua, chỉ đọc tin nhắn của Từ Xuân Thâm, anh nói anh có thời gian vào ngày mùng Hai và mùng Ba tháng Chín.
Dương Tam biểu thị hôm nào cũng được, dù sao nguyên liệu cũng đã chuẩn bị xong rồi, khua bát chờ ăn một bữa tiệc lớn mà thôi.
...
Vì tham gia chương trình truyền hình nên coi như là Dương Tam có quen biết một số người, sau khi mở điện thoại lên hầu như ngày nào cũng có người mời cơm khách. Cứ thấy vừa mắt là cô đồng ý, dù sao cũng không phải cô trả tiền. Hôm nay Đạo diễn Chu tìm được một nhà hàng Quảng Đông mới nên gọi điện thoại cho Dương Tam, trong điện thoại ông còn nói có một người bạn tên là Ngô La muốn gặp cô để bày tỏ lòng biết ơn.
Lúc gặp mặt, Đạo diễn Chu giới thiệu một chút Dương Tam đã đoán được lý do.
Người phụ nữ trạc năm mươi tuổi được chăm sóc rất tốt cười nhẹ với cô, "Chào Đại sư Dương". Đạo diễn Chu lấy cớ hút thuốc đi ra ngoài nhường chỗ cho hai người nói chuyện.
Dương Tam ngồi xuống phía đối diện, đi thẳng vào vấn đề, "Tôi chưa gặp bà bao giờ".
Ngô La nhìn trông có vẻ bình thường nhưng rất có khí chất, làm cho người ta có cảm giác rất thoải mái.
Bà mím môi cười yếu ớt, "Tôi họ Ngô, chồng tôi là Vưu Dương".
Nghe thấy cái tên đó, Dương Tam hơi nhướng mày – Vưu Dương này không phải là kim chủ của Phương Đồng Nguyệt, Chủ tịch của Thịnh Thế à? Thịnh Thế và Cam Tươi là hai công ty giải trí lớn nhất ở thành phố R.
Ngô La nói một cách chậm rãi, "Tôi đã kết hôn với ông ấy hơn hai mươi năm, coi như là cùng trải qua mưa gió. Dù ông ấy ở bên ngoài có người khác nhưng cũng là gặp dịp thì chơi, tôi cũng nhắm mắt cho qua. Một năm trước, Phương Đồng Nguyệt bám lấy ông ấy, ông ấy như bị mê hoặc, tốn không ít công sức nâng cô ta lên".
Ngô La có thể tha thứ cho chồng mình có người khác nhưng bà không chịu đựng được việc có người làm lung lay địa vị của bà và các con.
Dương Tam suy nghĩ một chút liền đoán được nguyên nhân, "Phương Đồng Nguyệt nuôi tiểu quỷ ám ông ta".
Ngô La gật đầu, nói: "Trong thời gian này tôi định dự tính cho tương lai của bản thân và các con, không ngờ mấy ngày trước ông ấy đột nhiên tỉnh táo và mời các đạo sĩ về nhà. Sau này xem được băng ghi hình của Tiểu Chu mới biết là do ngài ra tay".
Chưa kể việc bà còn có tai mắt trong đoàn đã miêu tả chi tiết những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày qua. Lại nói, trước đây bà cũng từng nghi ngờ mời mấy vị đạo sĩ đến xem nhưng kết quả vẫn không thay đổi chút nào.
Ngô La lấy ra một tập tài liệu, đưa đến trước mặt Dương Tam, "Đây chỉ là một phần quà nhỏ nhỏ để cảm ơn đại sư thôi".
Dương Tam mở ra xem, đó là một bản hợp đồng mua bán nhà, tổng diện tích sau khi trừ đi khu vực chung là 160m2, nằm trong tiểu khu Lan Uyển. Tiểu khu này là nơi Điền Vũ Kha ở, cũng tại nơi này Dương Tam gặp Từ Xuân Thâm lần đầu tiên.
Tiểu khu Lan Uyển này vì có điều kiện rất tốt, cách hai công ty rất gần, tháng trước bán ra đã là một trăm ngàn một mét vuông. Bà Ngô này thực sự hào phóng, vừa ra tay là tặng ngay tài sản trị giá hàng chục triệu. Trong lòng cô cũng hiểu rõ, Ngô La tặng món quà lớn như vậy, một mặt là để cảm ơn vụ của Phương Đồng Nguyệt, hai là để tạo quan hệ tốt với cô.
Vì vậy tất nhiên cô rất vô tư mà nhận món quà này. Cô đã sớm chê bai cái căn nhà kia quá nhỏ.
Ngô La thấy cô đồng ý nhận lấy, nụ cười trên môi càng thêm tươi.
Bàn xong chuyện làm ăn, Dương Tam gọi ra một bàn đầy món. Tố chất tâm lý của Ngô La rất vững vàng, dù Dương Tam ăn tương đương với năm người đàn ông trưởng thành, bà ấy vẫn giữ nguyên nụ cười thân thiện, thấy Dương Tam thích món nào còn gọi thêm.
Dương Tam rất thích giao tiếp với người thông minh tự mình biết mình, nhìn Ngô La lại càng vừa mắt, cô lấy một lá bùa hộ mệnh vẽ trước khi đi đưa cho Ngô La xem như là quà tặng. Ngô La cẩn thận cất đi.
Vốn dĩ Dương Tam đã quên mất chuyện của Phương Đồng Nguyệt, được Ngô La nhắc tới mới nhớ ra, lấy điện thoại lên mạng xem tình hình gần đây của cô ta. Dương Tam cũng là người gặp nhiều chuyện lớn cũng không khỏi phải tặc lưỡi khi xem những tin đồn tiêu cực trên mạng về Phương Đồng Nguyệt.
Một loạt tin tức làm người kiêu ngạo, chèn ép người mới, qua đêm, sinh con ngoài giá thú, từng cái từng cái scandal khiến quần chúng được ăn dưa đến no bụng. Bên dưới Weibo của cô ta phải gọi là cực kỳ ngột ngạt.
Hai năm trước Phương Đồng Nguyệt đã sinh ra một cậu con trai, sau đó đứa bé chết non. Tài khoản đưa tin này còn công khai kết quả xét nghiệm mang thai và sinh con của Phương Đồng Nguyệt, chứng cứ xác thực vô cùng. Trước tình hình đó, hầu hết fan đều thành antifan. Bên dưới Weibo của cô ta, những người chửi bới nặng nề nhất lại chính là những fan trung thành. Yêu càng nhiều thì hận càng sâu mà.
Phương Đồng Nguyệt đi qua đêm là chuyện chín tháng trước, cô ta đi vào khách sạn với một diễn viên lão làng trong giới, ngày hôm sau người trước kẻ sau rời khỏi. Mà diễn viên nam đó đã có gia đình từ lâu, có hai con trai.
Hai cái scandals này lập tức khiến Phương Đồng Nguyệt thân bại danh liệt.
Dương Tam nhìn Ngô La đang yên lặng ngồi trước mặt, cô dám dùng sách quý của sư phụ đánh cuộc vụ này có bàn tay của bà ấy nhúng vào. Bà ấy không kèn không trống lại có thể gom được nhiều nhược điểm của Phương Đồng Nguyệt như vậy, một phát đánh là trúng ngay.
Nhưng cô cũng hơi ngạc nhiên là hình như Phương Đồng Nguyệt này bị cắn trả quá mãnh liệt rồi? Còn nghiêm trọng hơn so với dự đoán của cô.
Cô nhớ lại dáng vẻ của con quỷ nhỏ mà cô đã ăn, vẻ ngoài đó phải giống Phương Đồng Nguyệt đến ba phần.
Một suy đoán mơ hồ xuất hiện: Phương Đồng Nguyệt này không phải mang chính con của mình luyện thành tiểu quỷ đấy chứ?
Cái này là tự làm tự chịu thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT