Mộc Thanh Phong ôm Kiều Sở, cực nhanh nhảy vọt trong rừng cây.
Kiều Sở bỗng nhiên ngất xỉu. Cách đây không lâu, bàn tay nhỏ bé xinh đẹp của nàng vẫn còn sửa sang lại vạt áo cho hắn, hắn cũng luôn bảo vệ nàng rất tốt, nhưng bây giờ, nàng đột nhiên ngất xỉu. Mộc Thanh Phong hơi suy nghĩ một chút, mặc dù có chút không thể tin được, nhưng vẫn có thể đoán được vấn đề xảy ra ở chỗ nào.
Đối với cổ độc mới của Kiều Sở, ngay từ đầu, Mộc Thanh Phong cũng không nắm chắc nó có thể kết nối thi cổ giả cùng trung cổ giả* hay không. Nhưng có vết xe đổ của cổ độc lúc trước, hắn tuyệt đối không dám khinh thường cổ độc của Cẩm Y, cho nên thậm chí ngăn cản Vị Ương không được làm thương tổn Cẩm Y vì e sợ đồng thời sẽ đả thương đến Kiều Sở. Nhưng mà, Vị Ương cũng không phải người ngoan ngoãn nghe lời. Thừa dịp Mộc Thanh Phong vội vàng mang Kiều Sở đi, Vị Ương chung quy vẫn không hề cố kỵ mà làm Cẩm Y bị thương, mặc dù thất thủ để cho hắn mang theo vết thương được Lưu Hạ che chở chạy trốn.
*Cổ độc cũ và mới của Cẩm Y, chế ra thuốc mới cho Kiểu Sở uống. Vì cổ độc trước đã giải nên không còn tác dụng, phải chế thuốc mới.
Cũng may, Kiều Sở không hề bị ảnh hưởng, tựa hồ cổ thay đổi trí nhớ này khác với cổ khống chế người trước kia của Cẩm Y, nó cũng không đem đau đớn của thi cổ cho người bị thụ cổ. Thấy kết quả này, Mộc Thanh Phong cũng an tâm, liền cùng Kiều Sở ở trong rừng sống yên ổn mấy ngày.
Mặc dù Kiều Sở đối với hắn không tốt, nhưng có thể một lần nữa gặp lại Kiều Sở, có thể nhìn nàng còn khỏe mạnh, hắn rất nhanh vui vẻ.
Nhưng bây giờ...
Mộc Thanh Phong cau mày, linh hoạt tránh thoát những cây đại thụ phía trước, đồng thời cúi đầu lẳng lặng nhìn khuôn mặt đỏ bừng. Hắn mặc dù đang dốc hết khí lực chạy đi, nhưng vẫn nhịn không được tận khả năng đem tầm mắt dính vào trên người Kiều Sở.
Kiều Sở phát sốt... Nóng đến mức ý thức không rõ ràng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Mặc dù nhắm mắt lại, cũng không có hiện ra bộ dáng khó chịu nhưng Mộc Thanh Phong vẫn đau lòng.
Sốt làm gì không khó chịu chứ... Vạn nhất nóng quá xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ mới tốt... Ý thức của nàng lúc này cũng không rõ...
Mộc Thanh Phong nắm chặt bàn tay, chỉ cảm thấy trái tim mình giống như bị đâm vào mũi đao sắc bén nhất, đau đớn lại khẩn trương, tràn đầy lo lắng cùng bất an.
Kiều Sở, không thể xảy ra chuyện... Cho dù chính hắn đã chết, Kiều Sở cũng không thể xảy ra dù là là nửa chuyện.
Cho nên, hiện tại hắn nhất định phải nhanh chóng tìm được Cẩm Y. Hắn lại không thể đi tìm Vị Ương, trước đó, hắn từng nhận được tin nhắn của Vị Ương, nói Cẩm Y mất tích. Mục đích của Vị Ương chỉ là muốn mạng Cẩm Y, một khi Cẩm Y rơi vào trong tay hắn, hắn nhất định sẽ lập tức trảm thảo trừ căn, tuyệt đối sẽ không bởi vì Kiều Sở sống chết mà lưu lại cho Cẩm Y một chút đường lui.
Mộc Thanh Phong
nghĩ, siết chặt tay mình đặt trên trán ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.