Đầu năm nay Lê Ngưng đã theo các vị hoàng tử đến núi Tử Oanh ngắm bình minh, nàng vẫn luôn muốn đợi mùa hè đi thêm một lần nữa.
Mặt trời mọc vào buổi sáng mùa hè lớn hơn nhiều so với các tháng khác, ánh sáng cũng sẽ mạnh hơn rất nhiều, rất thích hợp để vẽ tranh.
Thời tiết vừa vào hạ khá thoải mái, vừa có thể thỏa mãn yêu của của Lê Ngưng lại không đến mức quá nóng.
Đêm nay, Lê Ngưng dựa vào giường mỹ nhân đọc thoại bản nghĩ chờ lát nữa Bùi Trạc trở về sẽ hỏi hắn xem sao, đúng lúc ngày mai hắn được nghỉ tắm gội.
Gần đây vệ sở bận rộn, Bùi Trạc phải đến tận tối đen mới về.
Lúc hắn bước vào phòng, lọt vào tầm mắt là bóng Lê Ngưng nằm nghiêng trên giường, một tay gác lên trán một tay cầm thoại bản.
Y phục mỏng manh, tôn lên dáng người yểu điệu, đầu gối hơi cong đặt lên nhau, tư thế vô cùng nhàn nhã.
Nghe thấy tiếng động, Lê Ngưng lười biếng liếc mắt một cái, bình tĩnh nói với hắn: “Về rồi.”
Ánh mắt Bùi Trạc khẽ thay đổi, gật đầu, sau đó đi tới, mang điểm tâm vừa mua hôm nay lên bàn cách xa giường.
Lê Ngưng ngẩng đầu, không quá hài lòng.
Đặt xa như vậy, nàng muốn ăn còn phải xuống lấy.
“Hôm nay mua món gì?” Lê Ngưng hắng giọng, chỉ chỉ “Cho ta xem.”
Cho nàng nhìn xem, đem lại đây nàng có thể lấy được.
Bùi Trạc giả vờ nghe không hiểu nàng nói gì, đứng bên cạnh mở giấy dầu, nói: "Bánh hoa quế."
Mùi hoa quế thơm ngọt thoang thoảng bay đến bên giường, mũi Lê Ngưng ngửi ngửi, càng thêm sốt ruột.
Giọng nói của nàng còn tín
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.