Ánh nến rực rỡ chiếu sáng khắp căn phòng, Lê Ngưng có thể nhìn rõ tình cảm trong mắt Bùi Trạc.
“Ngươi…… Rất muốn ta xem sao?”
Bùi Trạc vẫn im lặng, một tay vòng qua eo nàng, tay còn lại chống một bên, khoảng cách giữa hai người trong nháy mắt bị kéo lại gần, hơi thở bắt đầu hòa quyện.
Lê Ngưng có trả lời hay không cũng không quá quan trọng, bất kể nàng muốn nhìn hay không, cũng không thay đổi được chuyện tiếp theo Bùi Trạc muốn làm.
Hắn vén một lọn tóc bên tai Lê Ngưng lên khẽ ngửi, lại ngước mắt lên, dục vọng trong mắt càng thêm mãnh liệt.
“Có thể không?” Hắn hỏi.
Lê Ngưng hiểu hắn đang ám chỉ chuyện gì, lông mi hoảng sợ run lên, quay đầu đi cũng không từ chối.
Xem như đồng ý.
Nhận được sự cho phép của nàng, Bùi Trạc nâng cằm Lê Ngưng lên để nàng có thể cảm nhận nụ hôn của hắn.
Đầu tiên, hắn khẽ liếm nhẹ rồi cắn lên cánh môi nàng, đợi Lê Ngưng mở miệng ra, mới bắt đầu bám lấy nàng, tùy ý làm chuyện xấu.
Toàn thân Lê Ngưng bắt đầu nhũn ra, ý thức cũng dần trở nên mơ hồ, trước ngực đột nhiên cảm thấy có hơi lạnh.
Nàng không nhịn được mở to hai mắt, hai tay muốn đẩy hắn ra, nhưng Bùi Trạc lại nắm lấy cổ tay nàng đặt trên đỉnh đầu.
“Ngươi…… ừm……”
Những lời còn lại của Lê Ngưng đều bị môi răng chắn lại, ván giường phía sau không thể lùi được nữa, trong phòng ngoại trừ hơi thở của hai người chỉ còn lại tiếng nuốt nước bọt.
Sau đó Lê Ngưng có cơ hội nói chuyện, lại không chịu nói gì, cắn chặt môi dưới không cho bản thân mình lên tiếng, chịu đựng đến nỗi đuôi mắt ướt đẫm đỏ lên .
Trước đây Bùi Trạc chỉ làm chuyện này khi nàng đã ngủ, Lê Ngưng có thể giả bộ như không biết, nhưng bây giờ nàng đã tình, Bùi Trạc lại càng không biết kiêng nể gì.
Lê Ngưng nghĩ mình nên tức giận, nhưng nàng căn bản không tức giận được, có lẽ là bởi vì giờ phút này cả người nàng mềm nhũn, không có sức để tức giận.
Không biết qua bao lâu, Lê Ngưng mới quay lại nhìn Bùi Trác, hắn cũng đúng lúc ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn nàng, một lát sau lại cong môi cười với nàng, không giấu được vui vẻ.
Lê Ngưng sửng sốt một chút, lấy lại tinh thần vội nhắc hắn buông tay ra.
Bùi Trạc quên mất mình vẫn còn đang nắm tay nàng, cổ tay trắng nõn bị nắm chặt hơi đỏ lên.
“Xin lỗi.” Hắn khàn giọng xin lỗi.
Lê Ngưng ngồi dậy, khẽ hừ nhẹ một tiếng, tay nàng vẫn bị Bùi Trạc nắm chặt, đang muốn rút về lại phát hiện rút không được.
Nàng
nghi ngờ nhìn qua, ánh mắt Bùi ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.