Nhưng hắn đã lên triều, chỉ có thể chờ buổi tối hắn về giải thích rõ ràng, chuyện Lê Ngưng cần làm bây giờ, chính là đi thỉnh an Bùi phu nhân.
So với hai viện khác, Viễn Hoài điện yên tĩnh hơn rất nhiều, người hầu quét sân đều im lặng không nói, bọn họ chỉ bận rộn làm việc rất ít khi nói chuyện.
Sau khi cùng Bùi phu nhân dùng cơm xong, Lê Ngưng và La thị đều ở lại Viễn Hoài tâm sự với Bùi thị.
Mẹ chồng nàng dâu ba người vừa nói vừa cười, đợi Lê Ngưng nói xong một chuyện thú vị, Bùi phu nhân che miệng cười, còn cố ý nói: “A Ngưng, con tới Bùi phủ cũng đã một thời gian, Thanh An đối với con thế nào, có bắt nạt con không?”
Lê Ngưng đầu tiên là sửng sốt, không nghĩ tới Bùi phu nhân sẽ hỏi như vậy, tiếp đó mặt liền đỏ lên, không được tự nhiên nói: “Cũng xem như…tạm được.”
Giọng điệu của nàng nghe có vẻ miễn cưỡng, hơn nữa nhìn bộ dạng này của nàng, người khác sẽ chỉ nghĩ nàng đang xấu hổ khi khen ngợi phu quân nhà mình trước mặt người ngoài mới cố tình làm ra vẻ miễn cưỡng như vậy để che đậy niềm vui trong lòng.
Bùi phu nhân sao có thể không hiểu, an ủi cười nhìn nàng, lại không hỏi mối quan hệ của phu thê bọn họ như thế nào.
Xem ra quận chúa gả tới đây đúng là rất tốt, Bùi Trạc cũng hiểu được cách yêu thương người khác.
Trên mặt Lê Ngưng tỏ vẻ xấu hổ không nói nên lời, cố gắng duy trì một lát mới dừng lại.
Nếu muốn hỏi suy nghĩ chân chính trong lòng nàng, vậy đúng là vẫn còn chút khoảng cách, chẳng qua nàng sẽ không để Bùi phu nhân biết sự thật.
Cho dù trước đây hay gây chuyện với Bùi Trạc, Lê Ngưng cũng sẽ không để các trưởng bối biết, huống chi bây giờ nàng chính là thê tử của hắn, cho dù có là giả vờ, nàng cũng phải làm ra vẻ tôn trọng nhau như khách với Bùi Trạc.
Không có lý do nào khác, chỉ vì từ nhỏ Bùi phu nhân đã thích nàng, nếu phát hiện ra nàng và con trai nhỏ của mình có hiềm khích, một bên là con gái ruột của bằng hữu thân thiết, một bên là con trai ruột của mình, Bùi phu nhân nhất định sẽ vì bảo vệ Lê Ngưng mà trách mắng Bùi Trạc vài câu.
Mà nàng không muốn nhìn thấy Bùi phu nhân mắng Bùi Trạc.
Tuy nàng thường xuyên bị trưởng công chúa trêu chọc, nhưng trưởng công chúa ghét bỏ nàng là thật, yêu quý nàng cũng là thật.
Nhưng hoàn cảnh của Bùi Trạc thì khác.
Cử chỉ của Bùi phu nhân đối với Bùi Triệt là mẹ con thân thiết, còn đối với Bùi Trạc chỉ có thể nói là khách khí.
Thời kỳ Bùi Trạc còn nhỏ muốn ỷ lại nhất không có Bùi phu nhân bên cạnh, khi gặp lại đã là thiếu niên, đương nhiên cũng không còn suy nghĩ muốn thân thiết với Bùi phu nhân, mà Bùi phu nhân đối mặt với con trai nhỏ xa lạ, đương nhiên sẽ càng thích con cả hơn.
Lê Ngưng hiểu chuyện này.
Quan hệ mẫu tử hai người vốn đã không thân thiết, nếu còn vì nàng mà xa cách nhau, Lê Ngưng thật sự không muốn.
Khi nàng còn nhỏ quan hệ với Bùi Trạc cũng là lúc gay gắt nhất, nghe trưởng công chúa và Bùi phu nhân trêu ghẹo nàng và Bùi Trạc là duyên trời tác hợp còn có thể nhịn được, huống chi là bây giờ.
Bùi Trạc vẫn luôn cho rằng Lê Ngưng không muốn đối chọi gay gắt với hắn trước mặt trưởng bối là vì muốn duy trì hình tượng ngoan ngoãn, cho nên đến cuối cùng hắn vẫn không thể nào nghĩ đến, lý do thật sự của Lê Ngưng là vì suy nghĩ cho hắn.
Nhưng Lê Ngưng cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận, nếu để Bùi Trạc biết được, da mặt hắn dày như vậy nhất định sẽ tự mình đa tình nói nàng thích hắn,.
Lê
Ngưng và La thị cùng Bùi phu nhân ăn cơm trưa xong, liền quay về Liên Nguyệt
Đường, cả buổi trưa đều nghĩ nên giải thích chuyệ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.