Chuẩn bị xong nước ấm, Lê Ngưng thúc giục Bùi Trạc: “Mau đi tắm, trên người toàn là bùn.”
Bùi Trạc cúi đầu nhìn chính mình, quần áo dính đầy vết bùn đất, nhưng hắn căn bản không có chút tự giác, đi về phía Lê Ngưng cách mình không xa, hỏi: “Chẳng lẽ quận chúa đang ghét bỏ ta sao?”
Đương nhiên Lê Ngưng sợ bùn đất trên người hắn sẽ dính lên váy áo sạch sẽ của nàng, vừa thấy hắn đến gần, theo bản năng liền lùi về phía sau một bước.
“Người ta sạch……”
So với cả việc cả hai người đều dính bẩn, chỉ một mình hắn bị đương nhiên sẽ tốt hơn.
Bùi Trạc dừng lại, hai tay nắm thành quyền bên hông, ánh mắt buồn bã: “Đúng vậy, ta vất vả cả ngày trồng mai trong sân trên người dính đầy bùn đất, bị ghét bỏ cũng phải.”
Hắn lại ngước mặt nhìn Lê Ngưng, ánh mắt thận trọng thăm dò, giống như chỉ cần nàng lùi thêm một bước hắn sẽ đau khổ không còn chút sức lực vĩnh viễn không thể dậy được.
Trong lòng Lê Ngưng một lời khó nói hết, đúng là thật sự ghét bỏ hắn.
Ghét bỏ kỹ thuật diễn của hắn quá vụng về, nhìn không giống chút nào!
Nhưng Lê Ngưng không thể cứ im lặng nhìn hắn tỏ vẻ đáng thương như vậy, chịu không nổi đành phải thỏa hiệp: “Ta đưa ngươi vào phòng tắm, ngươi vừa lòng chưa?”
Bùi Trạc thấy tình hình khả quan liền dừng lại, đi theo Lê Ngưng vào phòng tắm.
Coi như đền bù cho một ngày vất vả của hắn, Lê Ngưng khó có khi được một lần quan tâm, mang xiêm y vào cho hắn.
Nước ấm cũng đã chuẩn bị xong, Lê Ngưng thử nhiệt độ, xác định không có vấn đề gì, liền chuẩn bị đi ra ngoài.
Thân hình cao lớn thẳng tắp của Bùi Trạc chắn trước cửa gian nhỏ, thấy Lê Ngưng đi tới, cũng không có ý định rời đi.
Lê
Ngưng đành ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.