Lê Ngưng dùng sức chớp mắt, xác định bản thân mình không nhìn lầm, cũng không phải đang nằm mơ.
Nàng không những dựa vào người Bùi Trạc mà còn ôm lấy cánh tay hắn.
Nàng lặng lẽ ngước mắt nhìn Bùi Trạc, thấy hắn vẫn còn đang ngủ say, Lê Ngưng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nín thở nhân lúc hắn chưa tỉnh lại quay về vị trí của mình, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Đầu tiên Lê Ngưng quay đầu khỏi vai hắn, sau đó cẩn thận buông hai cánh tay hắn, tiếp theo là eo và hông.
Đến lúc này, Lê Ngưng phát hiện tay Bùi Trạc đang đặt trên eo mình.
Lê Ngưng: “?”
Là nàng tới trước, hay là Bùi Trạc động tay trước?
Câu hỏi này rõ ràng không có đáp án, nhưng lúc Lê Ngưng phát hiện hai chân mình đều đặt trên người Bùi Trạc, sự thật dường như đã bắt đầu nghiêng về một hướng nào đó.
Lúc trước Bùi Trạc đều tỉnh dậy trước nàng, Lê Ngưng cũng không biết tình hình này xảy ra lần đầu tiên hay đã diễn ra rất nhiều lần.
Nàng muốn rút chân lại, không ngờ khống chế sức lực không tốt, đầu gối đụng vào người Bùi Trạc.
Lê Ngưng nín thở, lại lần nữa ngước mắt lên nhìn Bùi Trạc.
Bùi Trạc không biết đã mở mắt từ khi nào, cụp mắt nhìn nàng.
“Ngươi, ngươi tỉnh từ lúc nào?” Lê Ngưng trừng mắt nhìn hắn.
Bùi Trạc cũng không trả lời lại nàng, mà là nói: “Hôm nay quận chúa dậy thật sớm.”
Giọng hắn rất trong, không giống như vừa mới ngủ dậy.
Lê Ngưng còn đang suy nghĩ lời hắn nói, đúng là hôm nay nàng dậy sớm hơn bình thường, dù sao hôm nay nàng tỉnh dậy hắn vẫn còn năm trên giường, bình thường hắn đều dậy sớm hơn nàng.
Nghĩ lại vẫn cảm thấy trong lời nói của Bùi Trạc có ẩn ý, chẳng lẽ lúc trước nàng đều không thành thật giống hôm nay sao?
Trên người hắn đúng là ấm áp dễ chịu hơn, như có thể tỏa ra hơi nóng, có lẽ ban đêm nàng cảm thấy lạnh nên mới lại gần hắn.
Lê Ngưng không có đủ tự tin, chộ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.