Sau khi Bùi Trạc đi, Lê Ngưng cũng thức dậy rửa mặt.
Rửa mặt thay quần áo xong, Lê Ngưng cũng không biết bản thân mình nên làm gì, có chút nhàm chán, vừa lúc La thị mời nàng đến hoa viên nói chuyện, Lê Ngưng vui vẻ đồng ý.
Bùi Triệt phải vào triều, La thị cũng nhàn rỗi, liền cùng tiểu quận chúa vừa mới trở thành tỷ muội ngồi ở hoa viên, uống trà hàn huyên nói chuyện nhà.
Trước đây La thị vẫn luôn đối xử với Lê Ngưng như muội muội, dù sao cũng có chênh lệch thân phận, đối với Lê Ngưng cung kính có thừa, bây giờ hai người trở thành người một nhà, quan hệ cũng thân mật hơn nhiều.
“Quận chúa và Thanh An đang giận nhau sao?” La thị cười nhạt hỏi.
Lê Ngưng kinh ngạc không ngờ La thị sẽ biết chuyện này, nhưng nàng cũng không định phủ nhận: “Tẩu tẩu nhìn ra được sao?”
La thị thận trọng, cho dù Lê Ngưng che giấu rất tốt, nàng ấy vẫn có thể phát hiện ra manh mối.
Theo lý mà nói, bọn họ mới thành thân, chẳng phải chính là tân hôn hạnh phúc khiến người khác hâm mộ sao?
La thị không nói mình phát hiện như thế nào, nhưng lần này chính là cơ hội kéo gần khoảng cách của nàng ấy với Lê Ngưng, biết rõ ràng nguyên nhân, nàng ấy lại đưa mấy lời khuyên với Lê Ngưng, Lê Ngưng chắc chắn chắn sẽ thân thiết hơn.
“Giữa phu thê khó tránh khỏi có chút mâu thuẫn.” La thị nhẹ giọng nói: “Đây là chuyện bình thường, nếu cảm thấy đối phương làm không tốt chỗ nào, có thể nói ra hai người cùng nhau giải quyết. Cũng phải học được cách bao dung thông cảm cho nhau, như vậy phu thê mới có thể hòa thuận.”
Lê Ngưng cẩn thận suy nghĩ những lời của La thị.
Thông cảm bao dung cho nhau?
Nhưng lúc trước Bùi Trạc nắm chặt cổ tay nàng, còn từng bước ép sát, Lê Ngưng vừa nhớ tới liền bực mình.
Vấn đề là hắn còn dám cười, Lê Ngưng cảm thấy tổn hại uy nghiêm thân phận quận chúa của mình.
Nhưng nàng cũng cắn hắn một cái, cho dù Bùi Trạc không quá đau đớn, nhưng đúng là nàng đã thật sự cắn hắn.
Lê Ngưng không khỏi tự hỏi, có phải nàng không nên tức giận lâu như vậy hay không, huống chi mấy ngày nay Bùi Trạc còn đối xử với nàng rất tốt.
“Giữa quận chúa và Thanh An xảy ra chuyện gì sao?” La thị dịu dàng hỏi.
Nghĩ đến hình ảnh nàng nằm trên ngực Bùi Trạc ngày đó, Lê Ngưng ấp úng không nói ra được nguyên nhân.
La thị cũng không hỏi tiếp, chỉ nói vài câu an ủi, kiến nghị tối nay Lê Ngưng đợi Bùi Trạc trở về, nói chuyện rõ ràng với hắn, đừng tiếp tục giận dỗi.
Lê Ngưng cho rằng La thị nói có lý, gật đầu đồng ý.
Thời gian trước, Bùi phủ đều cùng nhau dừng bữa, từ hôm nay trở đi, người từng phòng sẽ ăn cơm riêng.
Sáng sớm Bùi Trạc đi làm đã nói buổi tối hắn trở về lúc nào, lúc đó Lê Ngưng chỉ ứng phó mấy tiếng, trong lòng âm thầm nhớ thời gian hắn nói.
Bùi Trạc trở về, Lê Ngưng đang ngồi ở thính đường, liếc mắt nhìn hắn một cái, quay đầu phân phó với Đông Tuyết, để phòng bếp mang đồ ăn lên.
Bùi Trạc kinh ngạc không ngờ Lê Ngưng còn chưa ăn tối, nhưng nhìn thấy nàng không còn kháng cự ngồi cùng một bàn với hắn, Bùi Trạc cũng không nói gì.
Ăn tối xong, Lê Ngưng tắm gội trước.
Ngồi trong bồn tắm, một tay vốc nước lên vai, nhìn bờ vai trắng nõn mịn màng, Lê Ngưng đột nhiên nhớ tới vết cắn mình đã cắn trên vai Bùi Trạc.
Qua bốn ngày, miếng vết thương trên vai hắn còn đau hay không?
Tắm gội xong, Lê Ngưng
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.