Lê Ngưng nhìn đi nhìn lại vài lần, xác định chỉ có ba miếng bánh đậu xanh.
Ba miếng, bọn họ lại có hai người, phải chia như thế nào?
Nàng ngẩng đầu nhìn Bùi Trạc, đúng lúc Bùi Trạc cũng đang nhìn nàng, vì thế Lê Ngưng cẩn thận bẻ một miếng bánh, cân đo đong đếm kỹ càng cố gắng cho hai phần bằng nhau.
Dù sao cũng đã chia bằng nhau, Lê Ngưng nói Bùi Trạc vươn tay ra, đặt vào tay hắn nửa đầu tiên, mới cầm lấy miếng còn lại của mình.
Từ trước đến nay nàng đều rất công bằng, sẽ không vì Bùi Trạc lớn tuổi hơn mình mà chia cho hắn phần ít hơn.
Bùi Trạc rũ mắt nhìn chằm chằm bánh đậu xanh trên tay mình, lông mi khẽ rung, không vội cầm lên ăn.
Lê Ngưng cắn một miếng, cẩn thận nhấm nháp, chưa từng cảm thấy bánh đậu xanh lại ăn ngon như vậy.
“Ngươi không ăn sao?” Lê Ngưng rất nhanh đã ăn xong rồi, phát hiện Bùi Trạc còn chưa ăn miếng này, đã đến mức này hắn còn muốn kén ăn sao?”
Vì thế Lê Ngưng nghiêm túc giáo dục hắn: “Chúng ta không có gì khác ăn được, nếu ngươi không thích ăn bánh đậu xanh, ngươi cứ bỏ vào miệng nhanh chóng nuốt xuống đi, dù sao lấp đầy bụng là quan trọng nhất.
Lúc sau nàng lại phát hiện ra một vấn đề, nếu ăn nhanh quá bị nghẹn thì phải làm sao?
Nàng nhìn quanh khắp gian phòng nhỏ hẹp này, ánh mắt dừng trên chén nước cơm còn thừa hơn phân nửa của mình.
Ừm…… Tuy nàng đã uống qua, nhưng nếu Bùi Trạc thật sự bị nghẹn, cũng không còn cách nào phải chọn cái này.
Bùi Trạc nhìn theo ánh mắt của nàng, cũng hiểu được Lê Ngưng đang nghĩ cái gì.
Có lẽ do hắn không muốn uống nước cơm của nàng, Lê Ngưng thấy hắn vân vê nửa miếng bánh đậu xanh kia một lát mới bỏ vào miệng.
Mù đậu xanh thơm ngọt ngập tràn toàn bộ khoang miệng, vừa ngọt vừa mềm.
Hắn chưa bao giờ ăn loại đồ ăn nào ngọt như vậy, ngọt đến rát họng, khắc sâu vào tâm trí hắn, bất kể qua bao nhiêu năm vẫn có thể nhớ rõ cảnh tượng hôm nay.
Nửa đêm sau, Lê Ngưng mơ mơ màng màng ngủ mất, sau đó lại không thoải mái tỉnh lại mơ hồ nhìn ánh trăng lọt vào khe cửa, cuối cùng vẫn không cản được cơn buồn ngủ lại gục xuống ngủ tiếp.
Chờ đến khi nàng mở mắt lần nữa đã nằm trên giường ở Lăng Sương viện, những chuyện xảy ra hôm qua dường như chỉ là một giấc mộng.
Nhưng nàng biết rõ đó không phải là mộng, trưởng công chúa còn gọi lang trung tới xem cho nàng, cũng từ lúc đó thị vệ bảo vệ nàng tăng lên gấp đôi, những thị vệ vốn chỉ canh giữ bên ngoài học đường cũng bắt đầu thường xuyên đi tuần tra.
*
Nói chuyện với trưởng công chúa xong, Lê Ngưng trở về Lăng Sương viện, rửa mặt đi tắm nằm trên giường, tâm trí ngập tràn chuyện hôn sự với Bùi Trạc.
Nhớ lại những lời hôm nay Bùi Trạc nói với nàng, hắn nói những ưu thế đó ra lại giống như đang hứa hẹn với nàng.
Thành thân……
Lê Ngưng nghĩ thành thân không phải là nhà gái dọn đến nhà trai, sống cùng một chỗ, ban đêm lại nằm cùng một giường với phu quân thôi sao.
Cùng lắm thì, trên giường đặt hai cái chăn, nàng một cái, Bùi Trạc một các, hai người ta ngủ phần ta ngươi ngủ phần ngươi không ai quấy nhiễu ai.
Hơn nữa Bùi Trạc còn muốn phải đi làm, thời gian ở trong phủ cũng không được mấy canh giờ, chỉ có ngày nghỉ tắm gội* hắn mới có thể được một ngày toàn vẹn ở cùng một chỗ với nàng.
(Nghỉ tắm gội, hay còn là hưu mộc, quan lại ngày xưa cứ mười ngày lại được một ngày nghỉ để gội đầu)
Huống chi nàng cũng thường xuyên tới phủ Thừa tướng, quen thuộc với nơi đó không kém gì ở phủ trưởng công chúa, Bùi tướng và Bùi phu nhân đều thích nàng, còn Bùi đại ca và La tẩu tẩu cũng rất quý nàng.
Phủ trưởng công chúa và phủ thừa tướng đều ở hoàng thàn
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).