Nguyên liệu nấu ăn của ta trải khắp tu chân giới

Chương 9


1 năm

trướctiếp

Xe trâu kéo rất êm, Đỗ Hành ở trên xe căn bản không cảm giác được xe đang di chuyển. Nhưng khi cậu nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ, lại có thể thấy được cảnh vật bên ngoài như đang bay ngược về sau. Khó có thể tưởng tượng được đây là tốc độ mà một con trâu có thể chạy được, Đỗ Hành tiện thể chạy lạch bạch đến đến cửa vén rèm lên nhìn thử, chỉ thấy con trâu kia lôi thùng xe chở bọn họ không nhanh không chậm mà đi, thoạt nhìn như là đang đi dạo vậy.
Đỗ Hành có chút mê mang: “Huyền Ngự, ta nhìn thấy trâu đi cũng không nhanh, nhưng mà vì sao ngồi trên xe nhìn ra bên ngoài cảm giác tốc độ còn nhanh hơn so với lúc ta chạy vậy?” Huyền Ngự ngồi ngay ngắn ở ghế trên cạnh cửa sổ, trong tay hắn bưng một ly trà xanh, nghe thấy Đỗ Hành hỏi như vậy, hắn giải thích nói: “Bởi vì chúng ta ngồi trên xe, ở trong lĩnh vực của con trâu này, cho nên cảm giác tốc độ của nó không có nhanh. Nhưng cảnh sắc bên ngoài là cố định, lấy nó làm vật tham chiếu, liền cảm thấy tốc độ của trâu nhanh hơn nhiều.”
Đỗ Hàm nghĩ nghĩ, khả năng cũng cùng nguyên lý với lúc cậu ngồi tàu sắt cao tốc nha? Ngồi ở trên tàu cảm giác di chuyển rất êm, êm đến mức không cảm giác được chuyển động, nhưng đứng ở bên ngoài nhìn thì lại là vù vù vù đi nhanh qua.
Đỗ Hành ngồi ở trên ghế không dám nói tiếp nữa, cậu rốt cuộc tới nơi thần tiên nào vậy? Cậu ngồi trên ghế nỗ lực gồng cơ mông, không dám ngồi hết mông vào ghế dựa, sợ cái mông nghèo của mình làm bẩn sự bày biện cao quý bên trong xe.
“Xoang ——” có thứ gì vỡ! Đỗ Hành giật mình trong lòng, đồ vật trong xe đều quá quý trọng, tuỳ tiện làm vỡ cái quái gì cậu đều bồi thường không nổi. Nhưng mà cậu rất nhanh liền phản ứng, cậu thành thành thật thật ngồi dậy, khẳng định đây không phải do cậu làm nha! Quả nhiên, khi theo tiếng động mà nhìn qua, chỉ thấy Tiếu Tiếu nhảy nhót trên cái kệ cổ ở bên cạnh, cái mông của nó chếch ra ngoài động vào bình sứ thanh hoa* to to khiến cái bình rơi xuống vỡ tan trên nền đất, kệ cái bình vỡ mà chăm chăm trèo lên phía trên.
(*thanh hoa: là cái loại gốm màu trắng xanh á mọi người.)
Phía trên của giá được chạm khắc phong cảnh nước non bằng ngọc, cho dù Đỗ Hành không có kiến thức về mảng này, nhưng cũng có thể cảm nhận được khí thế hào hùng của tác phẩm chạm khắc này. Mặt trên của ngọc được chạm khắc toả ra màu xanh lơ, nhà điêu khắc đêm bộ phận màu xanh lơ khắc thành những dãy núi uốn lượn. Bên cạnh còn có dòng nước trắng xóa chảy ra, phía dưới còn hồ nước cuộn sóng phập phồng màu xanh ngọc bích. Tác phẩm điêu khắc như này mà ở thời đại của Nguyễn Hành chắc chắn là phải được đưa vào bảo tàng đó!
Tiếu Tiếu thò một vuốt muốn lôi ngọc ra, nó dùng lực một chút liền túm ngọc ra khỏi giá. Chạm ngọc rơi thật mạnh ở trên mặt đất, núi xanh cùng nước trắng cứ thế mà vỡ nát, các mảnh ngọc văng đầy trên đất. Trộn lẫn với mảnh sứ thanh hoa vỡ trước đó, cái giá cổ giờ đây trở thành mớ hỗn độn. Tiếu Tiếu sung sướng phát ra tiếng cười, còn chuẩn bị bắt đầu bò tiếp lên phía trên.
Đỗ Hành nhanh tay lẹ mắt đem Tiếu Tiếu từ giá ôm xuống dưới: “Tiếu Tiếu, làm như vậy là không đúng.” Tiếu Tiếu chớp chớp đôi mắt to: “Chíp chíp?” Đỗ Hành nói: “ Tuy đây đều là đồ của thúc thúc ngươi, nhưng đây cũng là đồ vật phải trải qua lao động vất vả mới có được, làm hỏng rồi thì rất đáng tiếc.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp