Nguyên liệu nấu ăn của ta trải khắp tu chân giới

Chương 8


1 năm

trướctiếp

Có thể nói đây là giấc ngủ ngon nhất của Đỗ Hành từ khi xuyên đến Thái Hư Giới, ngủ ngon đến nỗi thoải mái từ thể xác đến tinh thần. Cậu chìm vào trong giác ngủ không mộng mị, bên người dựa gần Tiếu Tiếu ấm áp như một là sưởi cỡ đại, không chỉ ấm áp lông tơ còn xù xù mềm mại, cứ như một gối ôm lớn. Cho dù ngủ ở trên mặt đất cứng rắn, Đỗ Hành vẫn cảm thấy bản thân tinh thần thoải mái dễ chịu.
Một giấc này ngủ một phát đến lúc mặt trời lên cao, Đỗ Hành mở mắt liền nhìn thấy khuôn mặt phóng to của Tiếu Tiếu ở trước mặt mình. Tiếu Tiếu chíp chíp hai tiếng, Đỗ Hành nhìn thấy được khát vọng đang roả ra trong mắt nó, nhóc con này chỉ hận không thể viết lên hai chữ đồ ăn thật to trong mắt nó, Đỗ Hành chưa từng gặp qua chim nhỏ vừa tham ăn vừa đáng yêu như này.
Đỗ Hành xoa xoa đầu Tiếu Tiếu: “Chào buổi sáng.” Cậu nhìn xung quanh một vòng, không thấy Huyền Ngự ở trong nhà. Chắc là do cậu tham ngủ, đến cả Huyền Ngự ra ngoài lúc nào cũng không biết.
Tiếu Tiếu cọ Đỗ Hành một lúc, rồi nhảy nhót đi về hướng bệ bếp, sau đó nhảy lên bệ bếp hướng chỗ cậu xin ăn. Đỗ Hành không nhịn được cười: “Tiếu Tiếu, hiện tại ta không có đủ nguyên liệu nấu ăn thích hợp. Chờ đến khi trở về thôn, ta làm cho ngươi món ngon được không?”
Tiếu Tiếu lúc này mới từ trên bệ bếp nhảy xuống, nó đứng ở cạnh cửa nhìn Đỗ Hành. Đỗ Hành nói: “Đây là muốn đi ra ngoài sao?” Tiếu Tiếu thế mà gật gật đầu! Nếu ngày thường mà nhìn thấy con gà thông minh có nhân tính như này, Đỗ Hành cảm thấy rất khó có thể tin. Chỉ là sau khi tiếp nhận thân phận yêu tu của Tiếu Tiếu, cậu thế mà cảm thấy Tiếu Tiếu như thế này thật sự là…..đáng yêu muốn chít.
Đỗ Hành xun xoe mở cửa ra: “ Đi thôi, đi ra ngoài đi!” Cửa vừa mở ra, Tiếu Tiếu ngông nghênh đi ra ngoài.
Đêm qua tuyết lớn, dấu vết chỗ yêu thú đi lại đêm qua đã bị tuyết trắng bao phủ, nhưng mà những thân cây đứt gãy vẫn còn. Đỗ Hành nhìn ra phía cây đại thụ trước cửa nhà thế mà nhìn thấy một con trâu đang đứng ngay bên cạnh! Phía sau con trâu còn khéo thùng xe, Huyền Ngự đứng ở bên cạnh thùng xe, đang cầm ô nhìn về phái Đỗ Hành.
Đêm qua ánh sáng không đủ, Đỗ Hành không có nhìn kỹ Huyền Ngự trông như thế nào. Hôm nay vừa thấy, liền khiến cậu không thể rời mắt nổi. Huyền Ngự mặc đạo bào màu đen, trên đạo bào còn thêu mấy cây trúc màu bạc lấp la lấp lánh. Trên mặt ô xanh lơ của hắn cũng vẽ mấy cành trúc xanh, bên trên còn dính một ít tuyết đọng, một người một ô đứng trong tuyết giống như trúc xanh thanh nhã ở trong trời tuyết trắng.
Da Huyền Ngự rất trắng, chắc trừ cái ô màu xanh ra thì cả người hắn chỉ có màu đen với trắng. Tóc hắn buộc lỏng sau gáy, trong sự ổn trọng còn pha một chút lười biếng, hắn bình tĩnh điềm đạm, rõ ràng là đang đứng trên mặt tuyết, lại giống như một quân vương đang liếc nhìn cả thiên hạ vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp