Trạch Dương ''Ông ngoại à sao lâu rồi không gặp mà ông không già đi miếng nào vậy, vẫn trẻ như đôi mươi ấy''
Bạch Tuấn Minh ''....''
Triệu Sở Nhi ''????''
Vương Âu Lỗi ''....''
Trương Tiêu //Lố lăng//
Tên này vốn dẻo miệng với người lớn như vậy đấy, ai ai hắn cũng khen, ai cũng đều dính bẫy chỉ trừ mẹ hắn ra vì quá hiểu đứa con nghịch ngợm này của mình quá rồi.
Ông ngoại cười hớn hở đắc ý có chút ngại ngùng đáp ''Ôi trời thằng nhóc con này nói quá rồi ''
''Nào mau vào trong sắp xếp đồ đạc đi''
Năm người loay hoay kéo vali vào trong nhà, nhà ông ngoại chỉ có ba phòng, lúc trước mỗi dịp hè thì ba ông cháu ba phòng riêng, giờ có thêm ba người nữa nên chia ra.
Bạch Tuấn Minh, Trạch Dương và ông ngoại sẽ ngủ cùng nhau,Vương Âu Lỗi, Trương Tiêu sẽ ngủ chung một phòng còn phòng còn lại thì để cho Triệu Sở Nhi là con gái nên ngủ riêng.
Trương Tiêu xếp đồ vào tủ đưa mắt nhìn sang Vương Âu Lỗi đang phân chia quần nhỏ theo bộ đồ, cậu bình thản nói với Vương Âu Lỗi.
||||| Truyện đề cử:
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ |||||
''Trạch Dương với Tuấn Minh ngủ chen chúc với ông ngoại có chật không nhỉ? ''
Vương Âu Lỗi đưa chiếc quần nhỏ màu xám của mình để sát bên bộ đồ màu xám đáp ''Không chật đâu ''
Trương Tiêu ''Có cần tớ qua ngủ với lớp trưởng còn Trạch Dương qua ngủ với cậu không? ''
Vương Âu Lỗi ''....''
Cậu bỏ đồ trên tay xuống híp mắt nhìn Trương Tiêu ''Cậu có niềm đam mê mãnh liệt với con nhỏ khó tính đó à''
''Biến thái...''
Trương Tiêu nhướng mày quay đầu im lặng tiếp tục xếp đồ vào tủ.Quên mất Triệu Sở Nhi là nữ, nam nữ thụ thụ bất thân...
Trạch Dương và Bạch Tuấn Minh cũng đang sếp đồ ở phòng ông ngoại, hai người từ khi vào phòng đến giờ vẫn không ai mở miệng nói câu gì, bầu không khí chìm vào không gian yên tĩnh không chút tiếng động rất lâu cho đến khi ông ngoại vào phòng.
Ông Ngoại ''Hai đứa sếp đồ xong thì mau đi tắm đi''
''Ây da~~ lâu rồi mới thấy căn phòng này có người ngủ đó, từ năm ngoái ông đã ngủ ở giường gỗ ngoài sân cho mát nên không ngủ trong phòng nữa ''
Trạch Dương ''?Dạ...?''
Bạch Tuấn Minh ''Ngoại ngủ ngoài đấy lạnh sẽ bị cảm đó ''
Ông ngoại cười cười đáp ''Không có đâu, ông ngủ ngoài đấy còn khỏe hơn nhiều đó ''
''Tối nay hai đứa ngủ trong này, ông ngoại vẫn ngủ ngoài sân cho mát ''
Bạch Tuấn Minh cười khổ bất lực thói quen của ngoại mình ''Vâng ạ, nhưng ông lạnh thì phải vào phòng ngủ với cháu đấy nhé''
Ông ngoại ''Ừ ừ...ông ra ngoài đấy nhé ''
Bạch Tuấn Minh ''Vâng''
Trạch Dương ngớ người nhìn ông ngoại đi ra khỏi phòng chưa kịp nói gì ''Ơ...'', anh nhìn sang Bạch Tuấn Minh nhìn cậu vẫn bình thản mà xếp đồ vào tủ có vẻ chẳng để ý ra điều gì hết.
Thế tối nay anh với cậu bạn nhỏ sẽ ngủ chung một giường à?
Trạch Dương ''....''
'' Bạch Tuấn Minh...''
Cậu nghe thấy Trạch Dương gọi giây sau liền đáp lại ''Hả? ''
Trạch Dương vốn định nói rằng muốn cho Trương Tiêu qua đây ngủ còn mình sẽ qua ngủ với Vương Âu Lỗi nhưng lời đến miệng lại không tuôn ra được cuối cùng lại thành ''Yên tâm đi..''
Bạch Tuấn Minh ''???''
Cậu khó hiểu nhìn Trạch Dương ngu ngơ ra ''Yên tâm cái gì? ''
Trạch Dương không nói gì mà vẫn tiếp tục xếp đồ lơ đi lời nói của cậu bạn nhỏ.
Yên tâm đi....yên tâm tối đến chắc chắn anh sẽ không bao giờ có suy nghĩ xấu với cậu đâu.
Bạch Tuấn Minh mắng một câu ''Thần kinh à'' rồi lại không quan tâm nữa lấy đồ đi tắm.
Trạch Dương nghe tiếng đóng cửa, cậu bạn nhỏ ra khỏi phòng rồi... anh nhìn về phía giường ''....''
Sao lúc nãy bản thân lại không nói là muốn đổi phòng chứ? cứ nhất quyết muốn ở lại đây cho bằng được...haizzz.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT