Trần Nhạc nghĩ đến trước đó còn hỏi Tô
Ngôn cần đại diện miễn phí không, bây giờ nhìn thấy công ty của anh, tập đoàn
nhà họ Lâm cao vút hùng mạnh, trong lòng nghĩ mình làm người đại diện cho công
ty lớn như này cũng quá hời rồi.
Tô Ngôn rất nhanh từ trên lầu đi xuống,
đi đến chỗ đỗ xe của mình chờ cửa xe mở ra, anh ôm Triệu Tiểu Bảo vào lòng.
Triệu Tiểu Bảo thấy anh hào hứng, liền
không ngừng gọi lớn ba ba ba ba.
Tô Ngôn tâm trạng rất tốt, một mặt nói
chuyện với cô bé một mặt đi vào tòa nhà lớn: "Bảo Bảo, đây là công ty của
ba trước đó con đã đến đây rồi còn nhớ không?"
Trong lòng nghĩ có một cô con gái như
vậy thì tốt biết bao, tiếc là không phải con do anh sinh ra.
Nhưng mà do Đường Phi Nịnh thích, anh
cũng có thể chấp nhận.
Đường Phi Nịnh mãi đến một giờ sau mới
làm xong việc, cô ăn qua loa một hộp cơm rồi lên đường.
Buổi trưa đường bị kẹt xe, ước tính vừa
kịp lúc thời gian được hẹn đến Cục Dân Chính.
May mắn cô thông minh, khi chạy trốn
khỏi nhà đã mang theo tất cả các giấy tờ, thậm chí cả sổ hộ khẩu cô cũng mang
theo một quyển, lát nữa cùng Tô Ngôn lấy giấy chứng nhận kết hôn, cô cũng là
người có chủ có chốn, xem nhà mình còn ép cô kết hôn nữa không!
Đợi ngày mai hoặc ngày kia hẹn Đường
Hoằng Tích gặp mặt một lần, chuyển quyền nuôi con sang cho mình, họ cũng coi
như là một gia đình ba người rồi.
Trời tháng sáu, bầu trời nói thay đổi
là thay đổi, vừa rồi trời vẫn còn trong xanh gió nhẹ, bây giờ bắt đầu đầy mây
đen, nhìn kiểu có xu hướng muốn mưa.
Đường Phi Nịnh rất nhanh đến nơi, cô
nhìn đồng hồ hai giờ mười phút, không tính là quá muộn.
Tô Ngôn chưa đến, cô gọi điện thoại cho
Tô Ngôn, không ai nghe máy cô liền gửi cho anh một tin nhắn, bảo anh đi chậm
một chút, không cần vội.
Rầm rầm rầm hai tiếng sấm ầm ầm vang
qua, mưa lớn xì xịch rơi xuống, Đường Phi Nịnh đứng ở trước cửa, ôm tay nhìn ra
ngoài rèm mưa, không biết Tô Ngôn đi đến đâu rồi.
Mưa tầm nhìn không tốt, hy vọng anh đi
chậm một chút, đừng đi vội mới tốt.
Dù trời mưa, nhưng trong sở dân sự
không hề vắng vẻ, các cặp tình nhân đến kết hôn không hề ít.
Cô nhìn thấy người khác vui vẻ mình
cũng vui vẻ, ngay lập tức cô cũng là người có chồng rồi.
Có người đến kết hôn, tự nhiên cũng có
người đến ly hôn, ồn ào náo nhiệt làm cho sảnh lớn không yên tĩnh.
Bên ngoài mưa càng càng lớn, nước mưa
rơi xuống đất bắn lên đập vào kính ở cửa, Đường Phi Nịnh yên lặng nhìn ra ngoài
cửa, trong nhà hơi lạnh cô cũng có chút lo lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.