Khụ khụ khụ...
Tô Ngôn bị lời nói của cô làm cho bật
cười, có chút không kiên nhẫn nói: "Được rồi, mau đi đi, không đi sẽ không
kịp máy bay."
Trên máy bay, Đường Phi Nịnh không
ngừng nhìn bàn tay trái vừa rồi bị Tô Ngôn nắm, vẫn cảm thấy tê dại, đàn ông
không phải rất thích cô sao?
Hay anh cũng giống như những người
khác?
Không, không, đây không phải là vấn đề,
vấn đề là: Anh thích ai?
Kể từ khi Hoàng đế của tôi đến và ban
thưởng cho cô 660.000 nhân dân tệ, cô đã mơ thấy anh ấy trong nhiều đêm.
Không biết vì sao, trong mộng anh luôn
cuộn mình một mình trong góc nhỏ không có ánh đèn, nhìn cô đáng thương cùng bất
lực.
Có lần anh còn đưa tay về phía cô, rõ
ràng là muốn cô mang anh đi.
Đường Phi Nịnh nheo mắt trên máy bay,
mớ hỗn độn ấy khiến cô đau đầu.
Người nhà họ Đường biết hôm nay Đường
Phi Nịnh sẽ trở về, Đường Phi Nịnh vốn tưởng rằng người nhà sẽ phái tài xế tới
đón cô, không ngờ lại nhìn thấy Hàn Binh ở sân bay.
Hàn Binh dựa vào một cây cột nhìn về
hướng lối ra, vừa nhìn thấy cô liền sải bước tới đoạt lấy vali trên tay cô.
Đường Phi Nịnh cố ý ôm hành lý tránh xa
anh ta, vẻ mặt đặc biệt không vui nói: "Tôi không cần anh giúp."
Hàn Binh cũng không tức giận, anh ta
theo sát phía sau Đường Phi Nịnh, tức giận nói: "Em không cần thì cũng
được thôi."
Đường Phi Nịnh cau mày, đột nhiên đá
vali đi tới: "Cầm đi."
“Được.” Hàn Binh xách vali đi tới bên
cạnh cô: “Anh yêu của em đâu, sao không cùng em trở về?”
Đường Phi Nịnh quay đầu trừng mắt nhìn
anh ta: "Vậy anh còn tới đây làm gì?"
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.