...TẤT CẢ NHÂN VẬT, SỰ KIỆN, TÌNH TIẾT ĐỀU LÀ HƯ CẤU...

Sáng hôm sau, hôm nay Tuyết Nhi đã xuất viện và đi học trở lại, có lẽ do sự ảnh hưởng của Park Ji-Hoon nên chẵng còn ai đề cập đến cái chuyện hôm đó!

Cho dù là có thì mũi tên cũng hướng về Ngọc Lương, còn bản thân cô chỉ được coi như nạn nhân "xấu số!" vả lại cũng đã được che mặt khi lên diễn đàn. Nên cũng chẵng có gì để nói!

Có lẽ chuyện cũng được êm xui, nhưng cũng có thể là có 1 phần giảng viên, hay cảnh sát đang âm thầm đều tra. Vì có liên quan đến mạng người và hình ảnh của trường!

Cho dù vậy, có lẽ Tuyết Nhi đã nằm ngoài phạm vi nghi phạm! hôm đó quyết định nằm đó cũng vừa đúng vừa sai, nhưng chuyện không liên quan nên Tuyết Nhi cũng chẵng nghĩ nhiều, gạc 1 bên rồi tập trung học!

Rengggggg rengggggg

_Hôm nay tớ khỏe rồi! tớ đi làm hẳn!

_Vậy cẩn thận nhé!

Tiếng giảng đường ồn ào, thời gian mùa đông có lẽ trôi khá nhanh. Sinh viên ùa ra kẹt cả cửa, có lẽ cũng gần đến kì nghỉ đông nên ai cũng trông ngóng!

_Chỉ mới bắt đầu đông mà lạnh thế này rồi.....Sao....Sao mà chịu được đây!!!!!

Tuyết Nhi 2 tay run run,xoa xoa

Hôm nay đã là mùa đông nên bộ này có lẽ khá hợp. 1 cái áo cổ lọ trắng, 1 cái váy xám khoát thêm cái áo khoát dài đen. Tóc búi cao trông vừa lịch sự vừa trang nhã!

_Đi 1 chút mong sẽ ấm lên!

Tuyết Nhi hít 1 hơi rồi đi chầm chậm, chỉ mong cho cơ thể nóng lên để đỡ lạnh hơn.

Cạch!!!

_!!!

_Chị khỏe rồi à! Mấy nay em lo cho chị lắm!

Cậu nhân viên hớn hở

_Cảm mơn em nhé, mấy nay khỏe đã lâu, chỉ ở lại xem tình hình sức khỏe thôi!

Tuyết Nhi từ cửa bước vào, nở nụ cười

_Người ta xem em là trẻ con nên không vào được.... Chị đừng buồn nhé....!

_Không sao!

_Đến giờ đi học rồi, em đi nhé, chị cẩn thận nha!

Mấy câu nói hẳn hoi mà đã như xoa dịu tâm hồn của cô vậy, Tuyết Nhi cảm thấy vui lắm, từ khi sang đây ít ai lại quan tâm, quan trọng mấy việc hỏi thăm, xin lỗi!.

_Rio có mấy ngày thôi! sao trông mày lớn hơn vậy ~!

Tuyết Nhi giọng nũng nịu

Tuyết Nhi bế bé mèo lên, xoay qua xoay lại vài lần, nhìn thật kĩ vào!

_Có lẽ thằng bé cho mày ăn nhiều sao?

_Nặng hơn, tròn hơn, và lớn hơn nữa!

_Sắp thành trái banh rồi!!!!

Tuyết Nhi với cái giọng vừa trêu, vừa cảnh báo trông rất nguy hiểm.

_Nhưng đáng yêu quá!!!!!!!!

Tuyết Nhi ôm con mèo xoay vài vòng. Ôm dụi vào ngươid bé mèo khiến nó khó chịu mà cào cào mấy cái. Thấy thế cô cũng để xuống cho nó đi! trông đi chẵng nổi nữa kìa!

Vừa thả bé mèo xuống thì đã có khách ngay, bởi nó mới được gọi là vị thần tài nhỏ!

_!!!!!

_Là anh sao?

_Có gì mà ngạc nhiên vậy, tôi không đến được sao!?

Tuyết Nhi không hiểu vì sao đột nhiên lại đứng sựng ở đó, trong có vẻ hơi ngạc nhiên.

_Không hoan nghênh sao?

_!!!

_Mời anh qua đây!

Tuyết Nhi giậc mình, hưo huơ tay hướng dẫn.

Ji-Hoon không biết từ đâu, trong túi áo lấy ra 1 con mèo, nhỏ xíu óm tong teo. Trông có vẻ là mèo hoang vì người bé nó dơ nhèm đất bùn.

_Tắm cho nó đi!

_Anh có lau cho nó rồi đúng không?. có vướn lại chỉ vụng!

_....

Anh ta im lặng, trông không còn muốn nói thêm gì, cô chỉ im lặng hoàn thành công việc thôi. Bé nó từ khi rời tay anh ta thì đã kiêu không ngừng nghỉ, Tuyết Nhi nhỉ nhẹ nhàng vuốt ve nó để nó bình tĩnh lại 1 chút!

_Em làm ở đây lâu chưa?

_A...À tôi làm ở đây đâu đó vài tháng, vài tuần sau khi nhập học!

_Ơ mà sao anh lại biết....Chỗ tôi làm thêm ở đây vậy?, và bé mèo con này nữa!

_......

_Khi nảy không biết nó theo tôi, khi nào, lúc đang ký hợp đồng lại bò ra, không muốn phiền nên trông lúc không ai chú ý, khom xuống nhét nó vào túi thôi!

Lời anh ta vừa nói xong, Tuyết Nhi chẵng kìm được mà phì cười!

_Sao? không tin sao? lại cười!

_Anh biết đùa thật đấy, đường đường là 1 chủ tịch ai đời lại để thư ký không công thế kia!

_Hừm.....

_Để em phát hiện rồi!

Ji-Hoon phì cười.

_Tôi nhặt nó ở khu đất trống gần chỗ tôi ở, trông nó lắm lem, nên tôi lại nghĩ đến em!

_Có lần tôi đi ngang để ý, nên mới biết em làm ở đây!

1 lí do hoàn hảo khiến Tuyết Nhi cũng chẵng nghĩ nhiều chỉ cười rồi lại tiếp tục làm việc. Anh ta chỉ im lặng nhìn đồ vật xung quanh, đột nhiên sự chú ý của anh ta lại va vào con mèo u ú đằng kia!

Nó đang nhìn anh và xù lông lên. Rio thường ngoan ngoãn lại xù lông với riêng 1 mình anh ta?

_Nào Rio, không được thế!

Nghe thế nó mới quay mông đi, trông vô cùng đáng ghét. Có lẽ Ji-Hoon cũng nghĩ nếu có cơ hội thì sẽ cho nó biết tay!

_Bé tắm xong rồi, sấy người nhé!

Tuyết Nhi bế bé mèo nhỏ ra

_Mau thế!!!!

_.......

_E hèm, hay là để nó ở lại xem tình hình thế nào rồi hẳn tính, tôi cũng chẵng giỏi nuôi động vật!

Tuyết Nhi có hơi ngạc nhiên, "phản ứng khi nảy của anh ta là gì vậy?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play