...TẤT CẢ NHÂN VẬT, SỰ KIỆN, TÌNH TIẾT ĐỀU LÀ HƯ CẤU...
2 Tháng sau tại giảng đường ngoại ngữ, tiếng giảng bài, và xì xào, Gia Bảo như bị mất năng lượng nằm dài trên bàn, mắt thâm quần. mất sức sống.
Cậu bạn thân của Gia Bảo, Thắng, ngó sang nói nhỏ
_Này!
_Bộ mày thích cái con nhóc mày kể tao nghe mấy lần trước à?
Giọng điệu khiêu khích sự tức giận
_Oái!!! thằng này mày nó to thế, lỡ có nó ở đây nghe thì sao?
Gia Bảo hốt hoảng bịch miệng Thắng lại
_Mày không thấy từ lần gặp đó, bọn mày không gặp lại nhau nữa à, không duyên không duyên!
Thắng nhún vai tỏ vẻ hiểu sự đời sâu sắc của cậu ta.
_Có khi Ý Nhi nó học A001 phòng kia má mình học A003 sao mày?
Gia Bảo hoài nghi
_Chứ không phải mày đang ngồi ngay chỗ bọn mày gặp nhau à!
Thắng tỏ vẻ hoài nghi hỏi
_Này 2 em kia không học ra ngoài cho người khác học nhé!
Giảng viên nói lớn, cả giảng đường cười phá lên.
Ở quán HOA TULIP
_Ê mày, xem có video giảng bài chưa xem đi?
Ý Nhi mặt khẩn thết cầu xin
_Tại mày mà tụi tao cũng phải tránh Gia Bảo luôn à, trách vậy cả đời được không chứ!
Khanh hoài nghi, khoanh tay gé hỏi
_Thôi thôi được rồi! im lặng cho tao đi, tao vắt hết chữ rồi nè, cho đọc giả đợi tội mày ạ!
Tuyết Nhi đánh máy viết tiểu thuyết. mặt nghiêm túc suy nghĩ
Tivi: tiếp theo là bản tin thế giới, được phỏng vấn 4 ngày trước, mới đây nhất cựu chủ tịch tập đoàn CDA lớn nhất Hàn Quốc, và hùng mạnh trên khắp cả nước, cựu chủ tịch qua đời ngày $!%%$$%^&, và mới đây nhất, chiếc ghế chủ tịch, con trai cựu chủ tịch,Park Ji-Hoon 33 tuổi, đã lên đương nhiệm, trở thành người thừa kế thứ 12 của gia tộc Park và tiếp tục dẫn dắt tập đoàn.
_uhhhhh~
_Ngậm thìa vàng, tổng tài mấy má ơi, chồng mày kìa Tuyết Nhi đúng gu mày luôn!
Khanh vừa cười nói, véo má Tuyết Nhi
Tuyết Nhi châm chú nhìn người đương nhiệm ghế chủ tịch không chớp mắt như bị hút hồn." Quả thực mình rất thích mấy người như anh ấy! nhưng chỉ trong truyện thôi! anh ấy vẻ ngoài dầy dặn, lớn tuổi hơn mình nhiều...!"
_Khoái khoái nha!
Ý Nhi véo má Tuyết Nhi cười và nói
_Nhưng hình như tao gặp ở đâu rồi á mày ơi?
Tuyết Nhi hoài nghi, quay sang hỏi Khanh và Ý NHi
_há há há...
Khanh ôm mặt cười phá lên.
_Mày anh nào mà mày không quen hả Nhi ơi!!! há há há
_ Cái nét chủ tịch đó mày thấy nhiều nhất trong truyện còn gì! nên bị ám ra ngoài thôi!
_Gì vậy chứ! quen thật mà, Gặp ở đâu rồi! rốt cuộc là gặp ở đâu?
Tuyết Nhi suy nghĩ
Tivi: Tập đoàn sẽ đưa ra thông tin tuyển dụng trên toàn quốc tuyển các sinh viên các ngành vào các văn phòng theo các ngành để thực tập, ngay thảnh phố chúng ta đang sống, ngay lòng thành phố, có chi nhánh cùa tập đoàn CAD tuyển dụ
[email protected]#$$%^&%
[email protected]_Thời tới bây ơi! hay tụi mình nộp đơn làm thử không nhỉ?!
Khanh xoay quay lại hỏi, với ánh mắt hi vọng
_Mày muốn thử thì tụi tao cũng đi! được ra trường làm cũng ổn hơn!
Tuyết Nhi chóng tay lên cằm suy nghĩ
_Vậy chủ nhật này đi nha, chứ thử việc,đào tạo có lương, thì người ta sẽ thử nhiều lắm, hồi đấy người ta sợ bị lừa.
_Mà này được lên tivi này ngay chỗ này gần bên, người ta biết thật là người ta sẽ đi thử nhiều lắm cho xem!
Ý Nhi ra hiệu tay làm dấu, ánh mắt kiên định thuyết phục.
_Ừm ~ thế chủ nhật dậy sớm đi ha!
Tuyết Nhi nhìn Khanh và Ý Nhi gật đầu đồng ý.
Tuyết Nhi nhìn lên màng hình tivi, nhìn hình ảnh chủ tịch đương nhiệm trả lời phỏng vấn, trái tim Tuyết Nhi thoáng lên sự rung động với người chủ tịch cách màng hình, nhưng chớp mắt. Tuyết Nhi như được kéo về hiện tại nhìn gương mặt anh tuấn ấy thật gần,mà thật xa không chạm vào được!
_Mưa...! Mưa! rồi kìa
Tuyết Nhi quay đầu nhìn ra ngoài ban công, nhìn phía đối diện là 1 nhà hàng rượu với tông màu đen lạnh, khác với màu xanh trắng
Tuyết Nhi nhìn mưa rơi bên đây, phía bên kia 1 người với vẻ ngoài trưởng thành lịch lãm, cũng đang ngắm mứ, nhưng khuôn mặt không phấn khởi như Tuyết Nhi, mà hằng lên những vết trầy, heo thời gian.
Cách 1 con đường nhưng đối lập nhau,song song với nhau nhưng tưởng tượng như sẽ không bao giờ lại gần nhau được!
Tuyết Nhi nhìn lên màng hình tivi tin tức 4 ngày trước, nhìn hình ảnh chủ tịch đương nhiệm trả lời phỏng vấn, trái tim Tuyết Nhi thoáng lên sự rung động với người chủ tịch cách màng hình, nhưng chớp mắt. Tuyết Nhi như được kéo về hiện tại nhìn gương mặt anh tuấn ấy thật gần,mà thật xa không chạm vào được!