Vào đêm ngủ chung một chiếc giường với người chồng ‘cửu biệt trùng phùng’ (Cách biệt đã lâu), người chồng lớn tuổi không hiểu vì sao lại cười mãi không nín lại được. Du Dao bị anh cười tới mức sự bi thương trong lòng phai nhạt đi rất nhiều, cuối cùng chỉ muốn đập anh một trận.
Buổi sáng hôm sau, Giang Trọng Lâm tỉnh đầu tiên, ông lão tỉnh dậy rất sớm, anh chớp chớp mắt, thấy vai của mình có gì đó tì vào, cúi đầu nhìn, thì thấy một mái tóc đen tuyền.
Anh mới nhớ lại, tối hôm qua, vợ anh và anh cùng ngủ trên một chiếc giường. Tuy xa cách đã lâu, nhưng Giang Trọng Lâm vẫn nhớ, thói quen ngủ của vợ mình rất bá đạo, nếu ngủ một mình, cô phải chiếm hết nguyên cái giường, lăn qua lăn lại không ngừng. Hai người họ ngủ cùng nhau, nếu trời nóng, cô sẽ không cho anh dựa vào, một mình bá chiếm hơn nửa cái giường, còn nếu trời lạnh, anh muốn ngủ riêng một bên cô cũng không cho, một hai bắt anh phải dán sát vào bên cạnh cô, cô sẽ giống như bây giờ, chui rúc đầu vào người anh, không nhúc nhích gì hết.
Vào những lúc như thế, nếu anh động đậy xíu thôi cô cũng sẽ tỉnh giấc, vẻ mặt khi đó giống như cô đang mơ thấy mình từ ở trên bầu trời cao té ngã xuống, cô sẽ theo bản năng co tay hoặc duỗi chân gì đó. Lúc hai người vừa mới kết hôn, anh phát hiện thói quen đó của cô, cảm thấy vô cùng đáng yêu và thú vị. Sáng nào cũng muốn tỉnh dậy sớm hơn cô, cố ý di chuyển ra xa, để nhìn cô bất giác huơ tay, mơ màng mở mí mắt ra, duỗi tay kéo anh lại gần.
Mùa hè mở điều hoà, anh sẽ âm thầm chỉnh nhiệt độ phòng xuống thấp một chút, cứ như thế khi Du Dao dần thiếp đi, sẽ bất giác lăn tới bên người anh dựa vào anh ngủ, chứ không ghét bỏ anh nóng mà bắt anh ngủ một mình trong góc.
Chút nghịch ngợm khi trẻ ấy, giờ không còn nữa, Giang Trọng Lâm im lặng nằm ở đó, nghe tiếng hít thở nhẹ nhàng bên cạnh, có chút hoảng hốt. Khoảng thời gian Du Dao mới mất tích, anh mất ngủ hoài, mà sau khi ngủ thiếp đi, anh sẽ tự nhiên giật mình tỉnh giấc, nhìn về phía bên cạnh, cảm thấy cô vẫn còn nằm bên cạnh, dường như trên vai anh vẫn còn có người tì vào.
Cảm giác nằng nặng của sự tiếp xúc này, giống như cảnh trong mơ đã lâu. Giang Trọng Lâm nhìn về phía cửa sổ đang hé vào vài tia nắng sớm, nhẹ thở dài một hơi, nhắm mắt lại lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT