Tình địch hư hư thực thực của cô, sao lại là một bà lão thế này?
Mà hà cớ gì cô lại đi cùng bà lão tình địch hư ảo này, trong đêm thanh gió nhẹ dạo bước bên bờ hồ?
Du Dao đang đoán xem bà lão này sẽ nói gì với mình, tâm tình vô cùng bình tĩnh.
Bà cụ Tào hình như hơi đắn đo một chút, mới quyết định mở miệng, câu đầu tiên là: “Tôi rất yêu chồng mình, tuy ông ấy đã qua đời mấy mươi năm rồi, nhưng đến tận bây giờ, tôi vẫn luôn yêu ông ấy, thương nhớ ông ấy. Về điểm này, Giang Trọng Lâm và tôi giống nhau.”
Bà ấy quay đầu, cười xin lỗi nhìn Du Dao, “Buổi tối tôi mới đến nông trang, nghe thấy lão già Nhiếp chết tiệt nói mấy lời không đứng đắn, lo rằng sẽ ảnh hưởng đến vợ chồng cô, vốn dĩ hai người đã rất không dễ dàng gì mới có hôm nay, tôi không muốn tạo thêm vướng mắc cho hai người, cho nên đánh bạo qua đây nói chuyện với cô. Thật ra, rất lâu về trước tôi đã muốn gặp cô rồi.”
Du Dao hỏi: “Bà biết tôi ư?” Cô nhớ khi nãy, bà cụ Tào vừa nhìn thấy cô là nhận ra cô ngay.
Vậy, tức là Giang Trọng Lâm cho bà ấy xem hình của cô rồi à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play