Mọi người đang có mặt:"....." ngươi tiết tháo ở đâu? có giới hạn không??

" Khụ...!A Diễm còn không trở lại tự tìm nhục nhã làm gì "

Giản Trì giả bộ ho nhẹ một tiếng nói, hắn đã sớm biết nói chuyện với tên đáng ghét này chắc chắn sẽ bị dỗi chết!! giống y như phụ thân hắn vậy thảo người ghét bỏ mà!!!

Giản Ly đi tới ngồi xuống ghế bên cạnh Cung Ý Lan trong tay cây quạt tùy tiện phe phẩy cong môi cười.

" Không có liêm sỉ!! "

Giản Diễm nghiến răng nói một câu sau đó trở về ngồi xuống bên cạnh Tiêu Tuyết.

" Ta có chuyện muốn nói "

Giản Ly đặt cây quạt xuống bàn lên tiếng nói.

" Chuyện gì? muốn hòa ly sao? "

Giản Trì nghiên đầu nhìn nữ nhi ánh mắt lấp lánh nói.

Giản Diễm:"...." vừa nãy phụ thân không phải nói giùm cho tên đáng ghét kia sao? hắn còn tưởng phụ thân chấp nhận hắn đâu, thì ra là không muốn bị dỗi đến câm lặng!!

Tần Mặc Uyên đang đứng sau lưng Giản Ly khoé môi run rẩy, vì cái gì nhất định muốn cho nương tử cùng hắn hòa ly chứ!! hắn đắc tội nhạc phụ lúc nào vậy chứ!!

Tần Mặc Uyên đời này chờ đến lúc nữ nhi của hắn bị người quải chạy hắn mới hiểu vì cái gì nhạc phụ của hắn đối với hắn không ngừng nhằm vào!!

" Không phải đâu phụ hoàng "

Giản Ly ho nhẹ nói, nàng còn tưởng phụ thân nàng nhả ra đâu thì ra là còn cắn chặt hơn nàng tưởng!! phỏng chừng đời này hắn đều sẽ không bao giờ nhả ra!!

" Đáng tiếc quá "

Giản Trì tiếc nuối lắc đầu nói.

Cung Ý Lan: hờ không thể hiểu được a.

Tiêu Tuyết nén xuống cười hơi cúi đầu, thật sự là không thể nhịn cười được a.

" Ta muốn nói là ta muốn đi tới Ôn gia một chuyến "

Giản Ly buồn cười lắc đầu lần nữa lên tiếng nói.

" Cái gì?! "

Tần Nghiêm kích động nhìn về phía Giản Ly lên tiếng.

" Ngày mai ta muốn tới Ôn gia, hoàng thượng à lần này người là muốn đi cùng nha, không muốn đi cũng phải đi "

Giản Ly gương mặt đầy ý cười nhìn Tần Nghiêm đang ngây ra ở đó nói.

Giản Trì và Giản Diễm trầm mặc không lên tiếng, Tiêu Tuyết càng là không có ý kiến gì ngồi yên tĩnh uống trà.

" Ta cũng muốn đi! Ly nhi mẫu thân muốn đi "

Cung Ý Lan đột nhiên lên tiếng quay đầu chớp mắt nhìn Giản Ly nói.

" Không được nha mẫu hậu đại nhân ngài ở nhà đi nếu không phụ hoàng sẽ chạy theo đó "

" Khụ...!đúng vậy nương tử ngươi ở lại đi để bọn họ đi là được, tương lai còn dài a nhất định sẽ gặp lại "

Giản Trì nhận được ánh mắt của nữ nhi liền ho nhẹ một tiếng khuyên nhủ nhà mình nương tử, chuyện đi đến Ôn gia cứ như thế được quyết định.

Ngày hôm sau, Ôn phủ cửa lớn.

" Ta đi gõ cửa "

Giản Ly từ trên xe ngựa đi xuống nói, bước chân đến trước cửa lớn Ôn gia gõ vài cái.

Ôn gia đã tồn tại ít nhất cũng hơn trăm năm, nơi đây chủ tộc Ôn gia, Ôn phủ khổng lồ tràn đầy cổ xưa hơi thở làm người không dám dễ dàng mạo phạm, Ôn gia và hoàng tộc từ trước đến nay đều là quan hệ hữu nghị thân thiết chỉ cần hoàng tộc Đông Ly còn Ôn gia sẽ không bao giờ suy sụp và ngược lại.

Rất nhanh đã có người chạy ra mở cửa, Ôn phủ thị vệ nhìn thấy Giản Ly đứng trước cửa liền ngây ra một chút sao đó nhanh chóng hành lễ.

" Công chúa điện hạ "

" Miễn lễ đi, không biết ta có thể gặp Ôn gia chủ hay không? "

" Tự nhiên là được mời công chúa vào trong, nô tài sẽ đi báo với gia chủ "

" Được "

Giản Ly tươi cười gật đầu theo thị vệ đi vào trong, Tần Nghiêm và Tần Mặc Uyên cũng đi theo sau Giản Ly.

Ôn phủ đại sảnh Giản Ly yên tĩnh ngồi đợi, Tần Nghiêm trong lòng không ngừng lo lắng bất an đứng phía sau nàng, Tần Mặc Uyên vẫn như cũ lạnh nhạt không nhìn ra hắn có cái gì khác thường.

" Để công chúa điện hạ chờ lâu ta đúng là thất lễ thất lễ "

Ôn Phàm cũng chính là Ôn gia gia chủ ha ha cười từ bên ngoài đi vào ngồi xuống chủ vị.

||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình |||||

Giản Ly cười khẽ, lão gia hỏa này vẫn giống như năm đó a đúng là đáng mừng mà, chỉ là hiện tại hắn thế nhưng là nàng tướng công ngoại tổ phụ đúng là có chút quá sức tưởng tượng.

Nhớ đến bốn năm trước nàng trong thân phận Y Tiên hứng thú bừng bừng đi đến Đông Ly để phát triển chính mình sản nghiệp, nhưng trên đường lại cứu được một cái sắp chết lão gia hỏa, nếu nói tại sao lúc đó lại phát lòng tốt cứu người thì chính là do hắn bị Long Thần vệ người đuổi giết a, nhân danh là một viên trong những kẻ luôn đối nghịch với Long Thần vệ Giản Ly liền ra tay cứu hắn cũng làm tàn phế nhóm người đuổi giết hắn, lão gia hỏa tính tình thật sự là nhiệt còn muốn nhận nàng làm cháu gái đuổi theo nàng cả tháng trời, đem gia sản đều lấy ra để dụ dỗ nàng Giản Ly sợ đến mức quăng lại hắn nhanh chóng bỏ trốn, sao đó liền vẫn chưa có gặp lại cơ hội.

" Công chúa tìm tới là đồng ý nhận ta làm gia gia sao? "

Ôn Phàm xoa tay ánh mắt sáng rực nhìn Giản Ly, chuyện nàng là Y Tiên hiện tại cũng không có truyền ra bên ngoài, Phi Vũ và Xích Tiêu đã bị nàng dùng thủ đoạn chặn lại miệng của bọn họ, còn lại cũng chỉ có người thân bên cạnh của nàng biết mà thôi, lão gia hỏa này biết thân phận của nàng chắc chắn là phụ thân nàng mở miệng truyền vào tai hắn.

" Khụ...!không có người nghĩ nhiều rồi "

Giản Ly hài hước cười lắc đầu nói.

" A...!đáng tiếc "

Ôn Phàm tiếc nuối buông tay thở dài, nha đầu này đúng là không chịu nhả ra kêu hắn một tiếng gia gia, đúng là buồn bực quá mà.

Tần Nghiêm và Tần Mặc Uyên nghe hai người quen thuộc bộ dáng nói chuyện đã sớm ngây ra trong đầu hiện lên dấu chấm hỏi, gia gia? hai người bọn họ có cái gì quan hệ a.

" Ôn gia chủ ta hôm nay đến là muốn gặp Ôn gia đại tiểu thư "

Ôn gia trong nhà dòng chính cũng chỉ có một cái đại tiểu thư, dương thịnh âm suy Ôn Khuynh Nhã vừa ra đời Ôn gia liền đem nàng phủng trong lòng bàn tay nâng trên tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan, từ nhỏ đến lớn đều được sủng như công chúa mà lớn muốn gì được đó, nhưng cũng không có dưỡng ra nàng điêu ngoa tùy hứng tính tình, mà là ôn nhu có lễ lại không mất hoạt bát linh động, tài mạo song toàn chính là Đông Ly quốc khi đó vương tôn quý tộc truy đuổi mỹ nhân cầu thú nàng người muốn đạp hư Ôn phủ cửa lớn, nàng lại không thích ai trong bọn họ một lần liền trốn mất lúc sau chính là gặp được Tần Nghiêm, Ôn gia đại tiểu thư lần đầu tiên buông xuống kiêu ngạo chấp nhận vào cung trở thành phi tử cũng không dám liên lạc với người trong nhà sợ bọn họ phản đối buộc nàng trở về cuối cùng là hơn hai mươi mấy năm Ôn gia mất đi chính mình cùng nữ nhi liên lạc.

" Công chúa sau lại biết Khuynh Nhã đang ở Ôn gia? "

Ôn Phàm nghe nàng nói liền giật mình, bọn họ mới tìm được nữ nhi mấy ngày trước công chúa liền chạy đến đây, tin tức không cần như vậy mau đi?

" Ôn gia chủ người chân đúng là nhanh mà ta chạy đến Long Thần vệ người đã đem người cứu đi trước rồi "

Giản Ly nhìn Ôn Phàm hừ thanh hài hước trêu đùa nói.

" Cái kia...!Nhã nhi hiện tại còn đang hôn mê bất tỉnh chúng ta còn đang muốn tìm công chúa giúp đỡ....!ta mang ngươi đi thấy nàng "

Ôn Phàm nhấp môi cười cười nhìn Giản Ly nói.

" Rất tốt chúng ta đi thôi "

Giản Ly gật đầu nói sao đó liền đứng lên, Ôn Phàm cũng không chậm trễ đứng dậy mang nàng đến phòng của Ôn Khuynh Nhã, Tần Nghiêm và Tần Mặc Uyên yên lặng đi theo phía sau.

Nhã hiên, trong phòng của Ôn Khuynh Nhã Giản Ly ngồi trên ghế bên cạnh giường bắt mạch cho nàng.

Ôn Khuynh Nhã sắc mặt trắng bệch, cực kỳ gầy yếu, môi hơi đen lại tái nhợt, nhưng dù vậy cũng không thể giấu được nàng mỹ mạo, ốm yếu mỹ nhân càng làm người đau lòng, Giản Ly cảm thán thật sự là xinh đẹp như vậy mỹ mạo sinh ra tới yêu nghiệt Tần Mặc Uyên cũng không phải là cái gì bất ngờ.

Tần Nghiêm một bên nhìn thấy bản thân nhiều năm không thể gặp được ái nhân bộ dáng trái tim liền co rút lại làm hắn khó thở không thôi, hốc mắt đỏ lên, nếu năm đó hắn không mang nàng vào cung có lẽ hiện tại nàng vẫn là Ôn gia đại tiểu thư cao quý gả cho một người tốt hơn hắn gấp trăm lần hạnh phúc sinh hoạt chứ không phải như hiện tại bộ dáng, nhưng là hắn luyến tiếc nàng, hắn không nghĩ làm nàng gả cho người khác, hắn ít kỉ.

" Nàng thân thể trúng rất nhiều loại độc hơn nữa thiếu máu cực kỳ nghiêm trọng....!"

"Ôn gia chủ ta có thể hỏi một chuyện hay không? "

Giản Ly bắt mạch xong liền nhíu mày có chút nặng nề lên tiếng nói.

" Tự nhiên là được "

Ôn Phàm không chút do dự gật đầu.

" Ôn tiểu thư có phải là ở trong bụng mẹ từng trúng độc đúng hay không? nàng là thai độc, hơn nữa mẫu thân nàng đã ăn một loại dược liệu rất trân quý giải độc? "

" Đúng là như vậy....!"

Ôn Phàm nghe Giản Ly nói liền nhăn mày gật đầu, năm đó trong gia tộc còn không bị hắn rửa sạch để một con cá lọt lưới ra tay với nương tử nhà hắn hạ độc nàng, như vậy thời gian dài khiến đứa trẻ biến thành thai độc bởi vì hấp thụ nàng trong thân thể độc dược!!

" Máu của Ôn tiểu thư do loại dược vật đó nên sinh ra thay đổi, có thể giải được bách độc, Long Thần vệ nuôi cổ trùng máu của nàng chính là đại bổ đối với mấy con sâu ghê tởm kia so với người bình thường muốn hữu dụng gấp trăm ngàn lần, thêm vào đó hạ độc vào trong thân thể nàng, độc dược cùng màu của nàng đối chọi với nhau hiệu quả càng tốt, đồng thời cũng khiến nàng lâm vào thống khổ cực kỳ như vậy nhiều năm hiện tại thân thể nàng đã sớm suy kiệt còn một hơi thở thật sự là kì tích....!bởi vì cơ thể quá yếu nguyên nhân nên không thể dùng dược để giải độc, nếu không rất có thể bởi vì dược tính mà trực tiếp làm người chết đi "

Giản Ly chậm rãi nói ánh mắt đen tối không rõ, đúng là một đám người lệnh người chán ghét.

" Có thể cứu vãn được không? bất cứ giá nào chỉ cần cứu được nàng "

Ôn Phàm giọng nói đều run rẩy, nhiều năm như thê tử hắn luôn luôn tâm tâm niệm niệm nữ nhi đến thời khắc cuối cùng cũng chưa thể gặp lại nàng tiếc nuối mà chết, hắn đã hứa sẽ tìm nữ nhi trở về để nàng đi gặp nàng một lần, hắn hiện tại vừa tìm được nữ nhi sao có thể nhìn thấy nàng chết đi như vậy a, đó là bảo bối của hắn nữ nhi mất tích thật lâu của hắn.

Tần Nghiêm càng nghe sắc mặt càng tái nhợt bàn tay không ngừng siết chặt lại, hắn muốn khiến những kẻ thương tổn nàng phải trả giá!! Long Thần vệ, Chu Thái Nghi, Chu gia một cái hắn cũng sẽ không bỏ qua!!

Tần Mặc Uyên mím chặt môi hắn cũng không rõ bản thân đang nghĩ cái gì, có cảm giác gì, có lẽ hắn cũng thật sự khó chịu, đây là mẫu thân của hắn trong ấn tượng của hắn nàng là một người rất ôn nhu xinh đẹp đối với hắn lúc nào cũng tươi cười, vốn hắn sẽ có một tuổi thơ rất tốt đẹp, có mẫu thân yêu thương có phụ hoàng che chở, nhưng tất cả những điều đó đều bị hủy hoại bởi Long Thần vệ kia, ôn nhu mẫu thân tươi cười vỡ tan trong tâm trí hắn chỉ còn lại nàng hình ảnh cố gắng gấu hắn đi khi bản thân bị người ta mạng mẽ bắt đi, hắn còn nhớ rõ cung nữ bên cạnh nàng bị người giết chết thảm máu tươi đầy đất mẫu thân ánh mắt đầy nước mắt cầu xin hắn không cần đi ra ngoài, nàng bị người bắt đi mang đi mất hắn đi đâu đều không tìm thấy nàng không còn mẫu thân ôn nhu cười dỗ dành hắn, mỗi lần hắn chạy vào cung điện của mẫu thân sẽ không có nàng tươi cười vẫy tay kêu hắn, cái gì cũng không có trống rỗng lạnh lẽo đến thế..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play