Trương Túc cũng cảm thấy giống như Bách Hứa Phong, anh nhìn qua thì liền thấy ánh mắt của Bách Hứa Phong.

Như cả hai có thể đọc được suy nghĩ của nhau, Trương Túc lên tiếng
" Tang Truân này, em nên cải thiện cách ăn uống.

Theo anh thì em ăn ít như vậy sẽ không tốt, thói quen này xuất phát từ lúc em còn nhỏ sao?"
" Vâng "
Tang Truân tiếp tục ăn xong đĩa Spaghetti của mình, không nói thêm gì nữa.

Trương Túc và Bách Hứa Phong cảm thấy muốn cải thiện thói quen này của Tang Truân không phải một sớm một chiều được, hai người sẽ tìm cách giúp cô cải thiện
Mặc dù không phải là người thân nhưng hai người rất quý mến Tang Truân nên không thể nào làm lơ được.

Ba người cùng nhau ăn uống rồi nói những câu chuyện lúc đi học và những chuyện vui ở nhà ngày thường , trông Tang Truân hiện tại đã thân thiện hơn trước cô thoải mái kể về những chuyện trên lớp cùng Lục Nhuệ nhưng lại không hề nhắc đến nhà.

Hai người Trương Túc và Bách Hứa Phong biết rằng Tang Truân không muốn nhắc đến nơi đó nên không hề hỏi gì cô hay nhắc gì tới
Ăn xong cả ba cùng ra quầy thanh toán, Tang Truân đề nghị xin số tài khoản của Bách Hứa Phong lúc về sẽ chia ba với hai người.

Bách Hứa Phong bật cười xoa xoa đầu của Tang Truân
" Không cần, xem như hôm nay anh mời em nhé.

Nhưng đổi lại một tí nữa em sẽ phải làm bài tập toán rất khó "
Nghe đến bài tập toán Tang Truân bỗng tái xanh mặt mài, cô liền hoảng hốt lên
" Anh làm ơn để em chia tiền, đừng bắt phải đối mặt với bài tập"
Trương Túc thấy dáng vẻ cầu xin của Tang Truân bây giờ thì trông vô cùng đáng yêu, hai má cô phồng to ra lại rất giống cá nóc.

Trương Túc kéo Tang Truân về phía mình
" Ngoan nào, em sợ bài tập toán như vậy sao?"
Chờ đến lúc Bách Hứa Phong thanh toán xong rồi cả ba mới bắt một chiếc taxi để đưa Bách Hứa Phong và Tang Truân về nhà cô còn Trương Túc sẽ dạo quanh thành phố cùng lũ bạn.

Ngồi trên xe, Tang Truân luôn dí mắt vào trong điện thoại.

Trương Túc lên tiếng
" Tang Truân, nếu sau này em có rảnh thì có thể hẹn bọn anh ra ngoài ăn tối đấy "
Nghe Trương Túc nói vậy thì Tang Truân ngước mắt lên thì chạm phải ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào cô của Bách Hứa Phong
" Ah, vâng được "
Bách Hứa Phong cất tiếng
" Đừng dí sát mắt vào điện thoại như vậy, em không biết bảo vệ mắt sao ?"
Tang Truân liền tắt điện thoại cất vào trong túi không xem nữa, cô nhìn ngắm thành phố vào ban đêm.

Trông phong cảnh Mạc Thành vào buổi tối rất đẹp, những hàng đèn lung linh trên phố.

Ngồi bên cạnh, Trương Túc kéo vai Tang Truân về phía mình thì thầm
" Tang Truân "

" Sao thế ạ ?"
" Cô bạn Lục Nhuệ của em dạo này vẫn khỏe chứ?"
Nghe thấy tên Lục Nhuệ, Tang Truân lại thắc mắc tại sao Trương Túc lại biết cô ấy.

Hai người này có mối quan hệ gì với nhau à?
" Rất khoẻ ạ, anh biết Lục Nhuệ sao?"
" Phải "
Nói một từ ngắn ngủi như vậy rồi không nói gì thêm, không khí trong xe bỗng nhiên im lặng đến đáng sợ.

Tang Truân vẫn quen với một mình, yên tĩnh nhưng yên tĩnh trong không gian này khiến cô không hề thoải mái
Bách Hứa Phong cất tiếng thì bầu không khí yên tĩnh mới được phá vỡ, Tang Truân cảm thấy an tâm hơn
" Bạn học này cần xem lại những bài hôm trước đã học đi nhé "
"Ơ? Sao phải xem lại"
" Hôm nay anh kiểm tra "
Nghe đến hai từ " kiểm tra " thì Tang Truân bỗng hốt hoảng nhưng vẻ mặt bên ngoài vẫn vô cùng ổn xem như bản thân chưa cho chuyện gì.

Trong đầu đang nhớ về những gì Bách Hứa Phong đa, dạy từ hôm trước nhưng quả thật hôm đó tâm trí cô không hề đặt vào bài học nên một chữ Tang Truân cũng chẳng thể nhớ nổi
Xe chạy được một lúc thì cũng đến nhà của Tang Truân, Bách Hứa Phong xuống xe mở cửa cho cô bước xuống.

Cả hai chào tạm biệt Trương Túc rồi quay lưng bước vào nhà, vừa mở cửa Dương Viễn thấy Bách Hứa Phong đến nhà thì sắc mặt khó coi lại bỗng nhiên thân thiện đến ôm lấy tay Tang Truân trông vô cùng giả tạo
" Ôi thầy Bách, sao hôm nay thầy lại đến nhà em mà còn đi chung với chị Tang Truân thế ạ?"
Vừa nhìn thấy Dương Viễn, Tang Truân đã vô cùng chướng mắt gỡ bỏ tay của Dương Viễn ra khỏi tay mình rồi đi một mạch lên phòng không thèm ngoảnh đầu lại.

Bách Hứa Phong vẫn luôn giữ phép lịch sự chào mọi người một cái rồi nói với Dương Viễn
" Thầy vừa ăn tối bên ngoài của Tang Truân "
Nói rồi Bách Hứa Phong cũng đi lên phòng bỏ lại Dương Viễn ở trước cửa.

Nghe đến hai người vừa cùng nhau ăn tối bên ngoài thì mặt của Dương Viễn đã đỏ lên vì tức giận, Dương Viễn đang thầm thương người thầy giáo trẻ tuổi đẹp trai này vậy mà Tang Truân dám làm như vậy.

Dương Viễn sẽ tìm mọi cách khiến cho hai cha con nhà họ Tang rạn nứt để ông Tang Lâm sớm tống cổ Tang Truân đi ra khỏi nhà này càng sớm càng tốt

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play