Hôm nay không có tiết dạy nào, chỉ có dạy thêm cho Tang Truân vào tối nay nên Bách Hứa Phong vô cùng rảnh rỗi không có chuyện gì làm.

Anh muốn đi chơi một lúc nhưng lại không biết phải đi đâu nên đành về nhà
Về đến nhà, Bách Hứa Phong dọn dẹp lại nhà cửa một chút rồi lại nằm lên giường chơi game để giết thời gian.

Nằm chơi một lúc không để ý thì trời đã chiều lúc nào không hay, biết rằng Trương Túc sắp về nên Bách Hứa Phong lật đật chạy vào bếp để làm thức ăn tối sợ rằng em trai về sẽ đói
Loay hoay ở trong bếp một lúc mới có thể chiên được miếng thịt nhưng trông nó có vẻ không được đẹp mắt, Bách Hứa Phong thật sự không giỏi việc nấu nướng này.

Thời sinh viên anh chỉ biết nấu mì còn không ăn mì thì lại cùng Trương Túc ra ngoài ăn.

Chuyện nấu nướng trong nhà luôn một tay của Trương Túc lo nhưng anh vẫn thường xuyên vắng nhà vì việc học nên Bách Hứa Phong chỉ biết ăn mì gói qua ngày như bao sinh viên nghèo khác
Ở trong bếp Bách Hứa Phong không biết phải làm sao khi bếp lửa ngày càng lớn và miếng thịt đang có dấu hiệu của cháy khét thì từ ngoài cửa đã nghe tiếng Trương Túc về, Bách Hứa Phong vô cùng mừng rỡ vì vị cứu tinh của anh đã trở về
" Ôi Túc Túc của anh đã trở về, giúp đỡ anh trai với.

Nó sắp cháy rồi! "

Vừa nói Bách Hứa Phong vừa chỉ chỉ vào trong bếp.

Nghe thấy mùi khen khét, Trương Túc liền vứt cái cặp lên ghế sofa rồi chạy vào trong bếp
" Ôi, anh Hứa Phong.

Miếng thịt anh chiên cháy đen hết rồi "
Nghe thấy Trương Túc nói như vậy, Bách Hứa Phong cũng chạy vào nhìn vào trong thì hình dạng của miếng thịt đã đen thui không thể nhận dạng được nữa rồi.

Bách Hứa Phong không biết phải làm sao nên đành gãi gãi đầu định bụng sẽ ra ngoài ăn
" Anh em mình vẫn là nên ra ngoài ăn thôi "
Trương Túc vô cùng chán nản anh trai của mình, lấy tay đập lên trán.
" Anh vào thay đồ đi, em cũng thay đồ rồi ra ngoài ăn.

Lần sau anh không cần vào bếp, em sẽ lo việc này cho anh giống lúc đại học "
Nhất trí, Bách Hứa Phong liền trở lại phòng để thay đồ.

Anh sau này vẫn là không nên vào bếp thì hơn vậy
Thay đồ xong, Bách Hứa Phong khoác lên người một chiếc áo ấm rồi tiện tay mang theo điện thoại bỏ vào trong túi áo.

Cùng Trương Túc ra ngoài ăn ở nhà hàng gần trung tâm thành phố, ăn xong sẽ sang nhà Tang Truân để dạy
Vào quán, hai người ngồi vào chỗ ở gần cửa sổ tầng 2 ,trong lúc đang gọi món ăn trong menu thì Bách Hứa Phong thấy một bóng dáng rất quen thuộc.

Dáng người này không ai khác chính là Tang Truân
Thấy cô bước vào trong nhà hàng một mình, Bách Hứa Phong muốn Tang Truân đến ăn cùng với anh nên đứng lên đi tới phía của Tang Truân.

Thấy anh tiến tới, Tang Truân bất ngờ
" Anh Hứa Phong?"

" Chào em, sao lại đến một mình "
Tang Truân bối rối nói
" Em muốn đến ăn nhưng thật tiếc, hết bàn rồi "

Nghe Tang Truân nói như vậy, Bách Hứa Phong cảm thấy có thể lấy chuyện này để cùng cô ăn tối
" Em đến bàn của anh cùng ăn nhé?"
" Có..

có phiền anh lắm không ?"
" Không sao, em đến ngồi chung đi "
Bách Hứa Phong dắt Tang Truân đến bàn của mình và Trương Túc đang ngồi.

Thấy Tang Truân đi đến thì Trương Túc bất ngờ, không nghĩ rằng tiểu thư họ Tang lại cùng họ ngồi ăn tối, Bách Hứa Phong kéo ghế ra cho cô ngồi
" Làm phiền rồi "
Trương Túc vui vẻ
" Không phiền đâu Tang Truân à, dù gì anh và em cũng từng ngồi ăn chung rồi mà "
" Anh là Trương thiếu ạ?"
Trương Túc thấy Tang Truân sau bao nhiêu năm vẫn còn nhận ra anh thì vô cùng vui vẻ gật đầu.

Đưa menu đến trước mặt của Tang Truân
" Em chọn món đi "

Tang Truân cầm lấy menu trên tay một lúc lâu thì cuối cùng cũng chọn được món.

Chọn xong thì để lại menu ra giữa bàn, hành động vẫn nhẹ nhàng thanh lịch.

Quả là phong thái của một tiểu thư con nhà giàu, Trương Túc đánh giá vô cùng cao về cô gái Tang Truân này
Trương Túc gọi phục vụ ra để gọi món, ngồi chờ một lúc thì các bạn nhân viên lần lượt đem món ăn mà cả ba gọi ra ngoài bàn.

Từng món ăn được trang trí bắt mắt trông vô cùng đẹp vừa nhìn đã muốn ăn ngay, nhà hàng họ chọn là nhà hàng 3 sao thôi nhưng từ cách phục vụ của các bạn nhân viên lẫn cách trang trí món ăn của những đầu bếp như thế này đã là quá với mong chờ ban đầu khiến cả ba vô cùng hài lòng
Ba người bắt đầu ăn uống, Tang Truân chỉ gọi một phần Spaghetti nhỏ chứ gọi thêm gì.

Bách Hứa Phong thấy cô ăn ít như vậy sợ rằng sẽ không no tí lại không đọng não cho môn Toán được nên liền hỏi
" Em thường ngày chỉ ăn ít như vậy?"
" Vâng, em không có sở thích ăn uống"
Bảo sao trong cơ thể cô lại gầy như thế, Bách Hứa Phong cảm thấy cứ đà như thế này sớm muộn Tang Truân cũng sẽ trở thành khúc gỗ mất thôi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play