mặt trời nhỏ của tôi ( zhihu)

chương 3


1 năm


4

Khoảng thời gian hạnh phúc của chúng tôi đã kết thúc trong nháy mắt, Trình Giai đã gặp được một người đàn ông trong phòng thí nghiệm, mẹ cô ấy rất thích anh ấy nói rằng anh ấy sẽ là con rể của bà.

Tôi rất hoảng sợ.

 người đàn ông đó có năng lực của thực sự rất ưu tú.

Ngoài việc anh ta bị chìm đắm trong việc làm thí nghiệm  không hẹn hò với cô ấy, mọi chuyện có vẻ ổn.

Nhưng khi tôi trò chuyện với Trình Giai thì tôi mới biết người này nhẫn tâm như thế nào.

Hẹn hò thì hai tuần một lần, họ sẽ đến các trung tâm mua sắm cao cấp, sau đó nhờ Trình Giai mua cho mình thứ gì đó.

Nào là ngày kỷ niệm một tháng,  ngày kỷ niệm hai tháng, anh tặng một bó hoa, còn đòi Trình Giai tặng quà.

có thể vô lý như vậy không?

 Trình Giai nói là tài liệu được nghiên cứu trong phòng thí nghiệm của anh ấy sẽ được  công ty của mẹ cô ấy sử dụng.

Tôi cho rằng cô ấy bởi vì mẹ cô ấy cần, cho nên cô ấy mới nghĩ là bản thân mình thích, căn bản không làm rõ sự tình.

Tim tôi lại bắt đầu đập rộn ràng trở lại.

Tại sao Giai Giai đáng yêu của tôi luôn luôn gặp loại người như vậy.

Không được, tôi phải dùng con át chủ bài khiến anh ta rời khỏi.

Cho nên vào ngày lễ tình nhân, tôi đã ra tay.

Bởi vì mẹ của Trình Giai đã lên kế hoạch chuẩn bị tiệc đính hôn cho họ, nên thời gian không còn nhiều, tôi phải nhanh chóng giải quyết đống lộn xộn này.

Sợ là quá trình quá chậm, làm người kia giành được trước.

 Cho nên tôi đã đặc biệt mặc một chiếc váy ren và nhờ anh ấy đến khách sạn để dạy tôi bài tập về nhà.

Cứ cho là anh ấy thẳng nam nhưng có nội tâm phức tạp , khi tôi mở cửa ra thì đã thấy anh ấy ôm một bó hoa hồng.

Xem ra bức ảnh mà tôi gửi cho anh ta đã khiến anh ta thấy động lòng rồi.

“ vào trong rồi hãy nói”

Tôi nắm lấy cổ tay anh, kéo vào phòng, cố tình cởi áo khoác ngoài, tôi chụp một bức ảnh  khi tôi đưa nước cho anh ta mà lộ ra tay đang đeo đồng hồ nước ngoài.

Nhanh chóng đăng một bài đăng "Ngày lễ tình nhân,  cảm ơn khi có anh."

Sau đó, tôi nhờ một người bạn gửi cho Trình Giai tất cả ảnh chụp màn hình bài đăng mà tôi đã đăng.

Nếu như bằng cách này mà cô ấy vẫn không phát hiện ra thì toii chỉ có thể trực tiếp hơn.

Người đàn ông thối đó bắt đầu rục rịch, nhưng tôi đã dụ dỗ anh ta uống  nước.

Trong nước tôi bỏ thêm thuốc an thần.

Đương nhiên tôi cũng ngụy trang xong hiện trường, đến lúc đó trực tiếp đánh một trận.

5

Cả một đêm trôi qua, Trình Giai không liên lạc với tôi, cũng không gọi điện cho người đàn ông thối.

Tôi hơi bối rối không biết tại sao.

Sau đó, tôi nhanh chóng liên lạc với bạn cùng phòng và biết rằng Trình Giai đã thức cả đêm.

Tôi hoang mang.

Tại sao cô ấy như thế mà vẫn không hỏi.

Vì vậy, tôi hít một hơi thật sâu và nói: "Giai Giai, cậu hãy tặng bạn trai lại cho tớ đi, cậu là tốt nhất."

Nhưng mà cô ấy trực tiếp chặn tôi luôn.

Khoảnh khắc đó trái tim tôi hoảng loạn đến mức không thể làm gì được.

Bây giờ nên làm gì?

Tôi nên làm như thế nào đây?

Cảm xúc bắt đầu dao động không kiểm soát.

Tôi có lẽ đã làm sai rồi.

Tôi đã lâu không rồi không mắc bệnh, cảm xúc không thể kiểm soát được.

Ở trường trung học, những cô gái cười nhạo tôi sau lưng, giống như một con mãnh thú sắp nuốt chửng lấy tôi.

Tôi biết ngoài mặt bọn họ không nói nhưng mà mà họ đều cho rằng tôi là đứa trẻ không có mẹ.

Về phần lộn xộn trong nhà tôi, ông nội tự cho là che rất tốt, nhưng không có tường nào không lọt gió, luôn có một ít tin đồn đồn truyền loạn ra bên ngoài.

Bọn họ nói rằng mẹ tôi là tiểu tam.

Bọn họ nói ba tôi là kẻ ăn chơi.

Họ nói rằng tôi là con gái ngoài giá thú của tình nhân và kẻ ăn chơi .

Họ vạch trần  rắc muối lên vết sẹo không thể chịu đựng được của tôi .

6

Tôi kéo một thân mệt mỏi muốn về nhà tìm ba tôi kể khổ, vào cửa liền nói đùa bảo ba tôi mua cho tôi một chiếc xe .

Nhưng sau khi tôi thay giày xong đi vào, nhìn thấy Trình Giai ngồi đối diện ông ấy!

Trong nhiều năm như vậy, ông ấy chỉ có một mình và không bao giờ ở cùng bất kỳ người phụ nữ nào.

Hoặc có thể nói ông ấy căn bản không có cảm giác đối với phụ nữ.

Tôi hay trêu ba sao không tìm cho tôi một người mẹ kế.

Khi tôi nhìn thấy Trình Giai ngồi đó mặc áo sơ mi của ông ấy, toàn thân tôi run lên.

Trình Giai cậu thật hồ đồ.

Cậu làm sao nhìn trúng ông chú.

Tuy rằng bố tôi nhăn sắc bảo dưỡng rất tốt nhưng mà ông ấy đã hơn 40 tuổi rồi.

Tôi bước tới nắm lấy tay cô ấy rồi giận dữ bỏ đi.

Trước sự kích động của lời nói, tôi đã không kiềm chế được cảm xúc của mình và tát cô ấy một cái.

Cái tát rơi vào mặt cô ấy, nhưng mà đau ở tim tôi.

Tôi không biết làm thế nào để thể hiện cảm xúc của mình.

Tôi muốn nói rằng tôi đã làm sai, nhưng bạn không nên nhẫn nhịn chịu đựng  đến với chú để trả thù tôi.

Tôi hận rèn sắt không thành thép mắng ba tôi vài câu.

Ba dựa vào đâu mà chiếm Trình Giai, đó là người bạn thân duy nhất của con!

Mặc dù ông ấy giải thích rằng Trình Giai là thư ký của ông ấy, nhưng tôi không phải là một đứa trẻ, làm sao tôi có thể tin những lời nói nhảm nhí của ông ấy.

Dâu tây trên cổ  là bị muỗi đốt à?

Trừ khi tôi bị mù.

Tôi biết nếu tôi ở lại, cảm xúc của tôi sẽ không thể kiểm soát được, vì vậy tôi chỉ có thể chạy ra ngoài.

Tôi nghĩ ra một cách để thức tỉnh Trình Giai, cho dù cô ấy đánh hay hận hay mắng tôi đều được, chỉ là không nên hồ đồ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play