mặt trời nhỏ của tôi ( zhihu)

Chương 2


1 năm


3

Bạn trai thứ hai của Trình Giai quen trong một khóa học tự chọn.

So với người bạn trai cũ thì tốt hơn chút nhưng không nhiều.

Vẫn còn nhớ năm thứ hai vừa mới khai giảng không lâu, cô ấy mang theo ánh mắt sáng ngời nói với tôi , "Thần Thần, t gặp được một học trưởng tốt có khí chất thơ văn nho nhã, giọng nói của anh ấy dễ nghe lắm, mỗi một câu nói đều giống như đang đọc thơ. ”

Tôi không biết tại sao, nhưng lúc đó tôi cảm thấy rất lạc lõng.

Tôi cứ nghĩ tình bạn có thể thay thế tình yêu, nhưng không ngờ chỉ sau một kỳ nghỉ hè cô ấy có thể quên đi tổn thương mà nhanh chóng rơi vào tình yêu.

Tôi không biết hôm đó nụ cười tôi đã cứng ngoắc như thế nào khi trả lời cô ấy.

Nhưng cô ấy nhắm mắt làm ngơ mà một lòng miêu tả con người thơ ca đó cho tôi.

Sau đó cô ấy gặp người kia.

Anh ta mặc áo sơ mi trắng,miễn cưỡng xem như hào hoa phong nhã, nhưng mà vẫn không xứng với Giai Giai của tôi.

Khi người đàn ông đó gặp tôi lần đầu, đã mời tôi ăn cơm.

Tôi  đã nghĩ cô ấy đã gặp được người tốt.

Không ngờ anh lại nói:” Trình Giai anh đã mời bạn em ăn cơm rồi, vậy tiếp theo đi xem phim thì em mua vé nhé.”

“ cảm ơn không cần tôi không xem”

Đây là loại logic như thế nào vậy?

Với tất cả sự tôn trọng, nền giáo dục mà tôi được học từ nhỏ đến lớn là đàn ông luôn luôn phải ga lăng lịch thiệp, nhất là lúc trả tiền.

Ba tôi từng nói, nếu mà một người đàn ông ngay cả trả tiền đều không chủ động vậy tính là loại đàn ông gì?

Ngay cả ăn cơm còn cùng con tính toán chi li vậy thì sau này làm sao sống?

Vì vậy trong thâm tâm tôi không thích loại đàn ông tính toán chi li mọi thứ như vậy.

Nhưng mà sao Trình Giai luôn gặp phải loại người như vậy.

Cô ấy năng lực thu hút tra nam à?

Để Trình Giai nhận ra đây là chuyện không đúng tôi thực sự rất muốn đem cô ấy đến gặp ba tôi, để cô ấy biết được mị lực của đàn ông chất lượng cao .

Nhưng cô ấy làm sao nghe hiểu.

Cuối cùng cô ấy vẫn cùng đàn anh khóa trên đi xem phim.

Tôi đợi mãi trong ký túc xá, cuối cùng cô ấy cũng về, sau đó tôi lập tức nằm trên giường rên rỉ.

Nếu không phải tôi giả bệnh để cô ấy mang thuốc cho tôi, lỡ như cô ấy bị lừa không trở về thì làm sao bây giờ.

“ Giai Giai, cậu, cậu về rồi à? xin lỗi cậu nhiều nha, làm phiền đến cậu với học trưởng xem phim rồi”
Trình giai ngồi bên giường của tôi, xoa xoa đầu tôi nói “ nếu cậu sớm nói với tớ là cậu không khỏe, thì tớ đã sớm trở về, có khó chịu không?”

“ ừm, bụng tớ đau quá”

“ có cần đi bệnh viện không”

“ không cần đâu, uống chút nước chút thuốc là được, bệnh cũ ấy mà”

Tôi háo hức đưa mắt nhìn cô ấy, kiểm tra tỉ mỉ miệng cô ấy hình như chưa hôn.

Trong lòng tự dưng cảm thấy nhẹ nhõm.

Ai biết rằng câu tiếp theo của cô ấy gần như khiến tôi đau tim.

"Thực ra học trưởng không thích bỏng ngô. Anh ấy nói lần sau sẽ để t mua một suất lớn khoai tây chiên. Anh ấy thích ăn khoai tây chiên hơn. Tớ thì nghĩ bỏng ngô rất hợp để xem phim."

Đồ cẩu nam nhân! Bắt con gái mua đồ mà còn đang kén cá chọn canh.

Tôi trong lòng hạ quyết tâm, sẽ gặp mặt người đàn ông này một lần.

“ Giai Giai, điện thoại tớ hết điện rồi, có thể cho tớ mượn điện thoại gọi một lát được không”

Trình Giai không chút nghi ngờ, cho nên tôi đã thành công lấy được danh thiệp của người kia, sau đó xóa đi lịch sử trò chuyện.

Sau đó thừa dịp Trình Giai đi ngủ thì tôi đi câu anh ta.

Đúng như dự đoán , sau rất  lần khoe khoang của tôi, anh ấy đã bị mê hoặc trong đó  không thể thoát ra được.

Thậm chí còn gửi cho tôi một bức ảnh selfie nhìn lên 45 độ.

Cười chét tui ròi, tưởng rằng bản thân thực sự là văn nghệ sĩ sao?

Tội nhịn lại cơn buồn nôn, hẹn anh ta ngày hôm sau ăn cơm.

Tôi đặc biệt hẹn khi Trình Giai muốn tìm anh ăn tối, để xem anh sẽ đáp lại thế nào.

“ Thần Thần, Buổi trưa có thể cùng tớ đi ăn cơm không? Bạn trai tớ đột nhiên thất hẹn rồi, rõ ràng hôm qua đã hẹn rồi .”

“ vậy sao? Anh ta nói với cậu như nào”

“ anh ấy nói hội sinh viên của anh đột nhiên ấy có việc.”

“ Giai Giai, Buổi trưa tớ phải đi công ty tìm bố tớ, nếu như cậu không ngại chờ, thì tớ sẽ gọi đồ ăn ngon đem về  cho.”

“ ồ, vậy cũng được”

Vậy là tôi sau lưng Trình Giai đi gặp anh ta.

Tôi thả cho tiền bối một cái rắm cầu vồng*, sau đó làm điệu bộ từ chối nói: "Thật ra, em  thích anh sớm hơn Trình Giai, nhưng cô ấy thích anh . Em không còn cách nào khác ngoài việc bất đắc dĩ từ bỏ, nhưng thấy anh dính lấy cô ấy, tim em đau quá.nơi này động  một cái đều đau."

(*) 彩虹屁:Thường dùng để chỉ những người hâm mộ thổi phồng khoa trương về thần tượng của mình, toàn là ưu điểm, thậm chí thần tượng có đánh rắm cũng nói thành nó là cầu vồng.

Vừa nói tôi vừa nắm lấy tay anh đặt lên ngực mình.

Tuy rằng rất liều lĩnh nhưng mà cách này rất hiệu nghiệm.

Tuy rằng mắt anh ta muôn nhìn thẳng.

Lũ đàn ông thối luôn có một đức hạnh.

“ nếu đã thích anh như vậy sao không nói sớm? Anh sẽ chia tay Trình Giai ngay,tối nay chúng ta đi đến Tắc Nạp Hà đi.”

Tắc Nạp Hà là khách sạn được mở ở bên ngoài  trường.

“ haha, một bữa ăn mà muốn có được tôi”

“ anh ơi, nhưng mà em còn chưa ăn lấy đâu ra sức lực, anh mau gọi cho em những món em thích đi”

Nam nhân đạo thượng đẳng, quả nhiên đều là dễ lừa gạt.

Hắn ta gọi rất nhiều món cho tôi, nhìn không giống như kẻ thiếu tiền.

Tôi cười nháy mắt với hắn ta , "Anh à, tối nay gặp nhé. Nhớ lúc anh và Trình Giai chia tay, đừng nhắc đến em, em không muốn cô ấy biết, dù sao em vẫn muốn làm chị em với cô ấy .”

“ điều này là tất nhiên rồi”

Nhìn vào đôi mắt bóng nhờn của anh ta, tôi liền biết trong lòng anh ta đang nghĩ cái gì.

Vụng trộm luôn luôn khiến người ta thích thú hơn.

Tôi gói hết đồ ăn mang về , đều là món Trình Gia thích nhất, để anh ta mời lại là đúng.

Khi Trình Giai ôm lấy tôi nói tôi là người tốt nhất tôi có chút hoảng hốt.

có một số điều dường như một khi nó bắt đầu, thì không thể dừng lại được nữa.

Tôi nghĩ cho dù cô ấy hận tôi cũng tốt hơn là cô ấy bị tra nam lừa.

Buổi tối tôi không đến khách sạn Tắc Nạp Hà, sau khi anh ấy gửi số phòng, tôi gọi điện thoại theo một vài tấm thẻ,sau gửi cho một người.

Đương nhiên những tấm thẻ nhỏ này đều không dễ đối phó,có thể  anh ta vài nghìn mất mới có thể đối phó được.

Tôi đã chặn anh ta, nói rằng khi tôi đến khách sạn, tôi thấy một người phụ nữ xinh đẹp trong phòng anh ta, và tôi đã chụp một bức ảnh.

Anh ta không có gan thêm bạn bè tôi nữa.

Nhưng mà anh ta lại nhảy nhót trước mặt Trình Giai, tôi tức giận không nhịn được.

“ Giai Giai, sao cậu chưa chia tay với hắn ta”

“ anh ấy làm sao à?  sao cậu lại cứ có ác cảm với anh ấy?”

“ tớ thấy trên diễn đàn của trường thấy anh ta tìm gái,thật bẩn thỉu.”

Trình Giai bị sửng sốt, sau đó chia tay luôn trong ngày.

Quá tốt rồi cuối cùng Giai Giai của tôi cũng tỉnh ngộ rồi,  suốt cả năm 3 đại học đều không có bạn trai, luôn luôn ở cùng tôi.

Chúng tôi còn cùng nhau đi du lịch, không có nam nhân thối nào xen vào thật sự rất thoải mái.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play