Đầu như bị máy ủi đất cỡ lớn ủi qua, Trịnh Giải Nguyên không nhịn nổi mà đau đớn rên rỉ thành tiếng. Cậu đứng dậy khỏi chiếc giường lớn mềm mại, vào lúc chăn mền trượt xuống, có thể cảm nhận được không khí lướt qua phần da trần trụi.
Cậu đỡ đầu, khó hiểu nhìn bốn phía. Vì không kéo màn che nắng nên phòng ngủ vừa sáng sủa vừa rộng rãi, là phong cách trang trí mà cậu quen thuộc. Nơi này là biệt thự của Thi Hạo.
Nửa sau của trò chơi “Bom nổ dưới biển sâu”, sau chén thứ bảy kí ức của cậu đã trở nên mơ hồ, xem ra dù với tửu lượng của cậu thì muốn vượt qua trò chơi này thuận lợi vẫn không dễ dàng.
Hẳn khi đi Tang Niệm đã lái xe của cậu đi luôn, dùng chân nghĩ cũng biết con chó Thi Hạo sẽ không cho cậu mượn xe, cậu phải nghĩ cách tự quay về thành phố thôi…
Đầu còn hơi mơ màng, Trịnh Giải Nguyên chậm chạp định xuống giường, bỗng nhiên cậu nhìn thấy cuối giường có một đôi chân, to như của đàn ông.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT