Truyện Nào Có Kết Thúc Ngọt Ngào Đến Mức Lăn Lộn Trên Giường ???

Chương 5


1 năm


[ZHIHU] Truyện nào có kết thúc ngọt ngào đến mức lăn lộn trên giường? (Phần 5)

Tác giả: 沐栖啊

--------

6.

Lý Chiêu Chiêu nói không phải không có lý, mặc dù nhà trường đã ra mặt giải thích, mặc dù bài đăng đã bị xóa, mặc dù Kỳ Dực công khai thừa nhận tôi là bạn gái của anh ấy, nhưng điều này đã khơi dậy sự không phục và ghen tỵ của một số bạn học, đủ các kiểu mũi nhọn chĩa vào tôi, loại trừ tôi.

Thậm chí lúc tôi đang làm thí nghiệm, còn cố ý nhốt tôi ở phòng thí nghiệm, nếu không phải đàn anh vừa nhìn thấy, tốt bụng thả tôi ra, nói không chừng tôi phải đợi đến sáng.

Tôi không ngờ lên đại học rồi, vẫn có thể ể trải nghiệm “bị bắt nạt” ở trường.

“Lật Tử, chuyện của em và thầy Kỳ anh đã nghe rồi, anh cảm thấy hai người không hợp.”

Tôi hơi ngạc nhiên, đàn anh thế mà lại xen vào chuyện riêng của tôi, bình thường anh ấy cũng không phải người thích buôn chuyện

“Em mới 19 tuổi, mà thầy ấy sắp 30 rồi, hai người vốn dĩ không cùng một thế giới, thầy ấy là người đức cao vọng trọng trong giới nghệ thuật, chắc chắn sẽ gặp được không ít phụ nữ xuất sắc, sao có thể nhìn trúng em được? Không phải anh muốn đả kích em hay nói em kém cỏi, chỉ là, em đừng bị thầy ấy lừa.”

Tôi biết lời anh ấy nói không sai những tôi vẫn hơi khó chịu.

“Cảm ơn đàn anh, em về ký túc trước ạ.”

Tôi quay trở lại ký túc xá, suy nghĩ suốt đêm, gửi tin nhắn cho Kỳ Dực, từ chối anh ấy.

Sau khi chúng tôi thêm wechat, đây là lần đầu tiên dùng nó để liên lạc, trước đây chỉ để trưng bày thôi.

Một tiếng sau anh ấy mới nhắn lại tôi, chỉ có một chữ: “Được.”

Tâm trạng tôi hơi phức tạp.

Đàn anh nói đúng, Kỳ Dực cũng chẳng thích tôi mấy, nhìn câu trả lời, rất đơn giản.

Giáo sư Lý đã trở lại, không biết có nghe được chuyện của tôi và Kỳ Dực không, ngày thường chẳng bao giờ để ý đến tôi, nhưng lần này lên lớp, nhìn tôi rất nhiều lần. Ánh mắt hơi kỳ lạ, tôi không hiểu được hàm ý phía sau.

Nhưng có lẽ cũng không phải ý gì tốt.

Anh trai tôi về nước, anh ấy là một bác      sỹ ngoại khoa xuất sắc, mấy năm trước ra nước ngoài bồi dưỡng, không ngờ lần này lại trở về.

Anh ấy đến trường tìm tôi ngay khi vừa đáp máy bay, tôi rất vui, bỏ qua sự ngạc nhiên của các bạn xung quanh mà lao vào trong ngực anh.

Anh dẫn tôi ra ngoài ăn còn mua quà cho tôi nữa.

“Lát nữa anh có một người bạn muốn tới đây ăn cùng, em không ngại chứ?”

Đương nhiên tôi không để ý, trước kia lúc anh học đại học cũng mang bạn về nhà chơi. Lúc ấy tôi mới học cấp 2, anh ấy đưa một người bạn siêu cấp đẹp trai về, rất dịu dàng, còn hướng dẫn tôi làm bài tập nữa, tôi rất thích anh ấy.

Nhưng sau này không gặp nhau nữa, thời gian rất lâu, đã sớm quên anh ấy trông như thế nào.

Nhưng khi tôi nhìn thấy Kỳ Dực, người đã lâu không gặp bước lại đây, còn ngồi vào bàn chúng tôi, khuôn mặt của tôi đông cứng lại.
Vẻ mặt anh ấy nhàn nhạt, dường như không ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi.

Anh tôi không tim không phổi giới thiệu: “Đây là anh em tốt của anh, Kỳ Dực, cậu ấy còn phụ đạo bài tập cho em rất lâu. Lúc đó em còn đùa lớn lên phải gả cho cậu ấy, có nhớ không?”

Tôi…xấu hổ muốn độn thổ là thế nào, chính là bây giờ.

Sao Kỳ Dực là bạn của anh tôi chứ ?!

Tôi không hề nhận ra tí nào…

“Chào em, Lật Tử.”

Kỳ Dực mỉm cười chào tôi, thái độ xa cách.
Trong lòng tôi hơi khó chịu: “Chào anh.”

“Trước đây em toàn gọi là anh trai(*gege), bây giờ không gọi nữa sao?” Anh ấy đột nhiên cười nhạo.

Trong lòng tôi cười khẩy, cố ý khiến anh chán ghét, làm bộ làm tịch gọi một tiếng: “Anh trai ~”

Không ngờ mặt anh không đổi sắc:

 “Ngoan~em gái ngoan.”

Tôi:...

Sao trước đây lại không nhìn ra Kỳ Dực muộn tao thế chứ?

“Người anh em, đã lâu không gặp, có bạn gái chưa?”

Kỳ Dực liếc nhìn tôi, “Chưa có.”

“Vừa hay em gái tôi cũng thế.”

Lòng tôi có dự cảm bất thường, chẳng lẽ anh tôi muốn…

“Phòng làm việc của cậu có anh chàng nào hợp tuổi, giới thiệu cho em tôi một người đi.”

Tôi: …

Tôi thực sự sẽ cảm ơn, người anh trai "tốt" thích lo chuyện bao đồng của tôi.

Nụ cười trên mặt Kỳ Dực nhạt dần, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh tôi, “Lật Tử mới 19 tuổi, bây giờ tìm bạn trai có gấp quá không?”

“Chẳng phải tôi sợ nó nối gót theo cậu sao, năm đó cậu cũng thế, nên bây giờ sắp 30 rồi vẫn không có bạn gái đấy.”

Tôi nhìn hai người họ giương cung bạt kiếm, như sắp đánh nhau, tôi muốn trốn đi.

Nhưng Kỳ Dực đột nhiên nói: “Muốn biết tại sao tôi không có bạn gái không?”

“Tại sao?”

Kỳ Dực nhìn tôi, cười xấu xa, “Bởi vì tôi có người mình thích, tôi đang đợi cô ấy.”

Trong lòng tôi hơi khó tả.

“Dọa chế.t tôi rồi. Tôi còn tưởng cậu thích em gái tôi, như thế thì không được, mặc dù cậu xuất sắc thật nhưng cậu già quá, chọc cải xanh nhà ai chứ không thể chọc của nhà tôi được đâu(*).”

(*)ở đây nôm na giống với “hoa nhài cắm bãi cut trâu” trong tiếng Việt ý.

Tôi:...

Lần đầu tiên tôi thấy sắc mặt Kỳ Dực khó coi như thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play