Từ
đêm giao thừa cho đến lúc khai giảng vào sau kì nghỉ đông, nụ cười vui vẻ trên
gương mặt của Chu Tiếu Tiếu chưa bao giờ biến mất, cô cười đùa vui vẻ đến mức
người ta vừa nhìn một cái đã biết cô đang hạnh phúc dạt dào, cười đùa vui vẻ
đến mức mấy người độc thân trong ký túc xá nhìn thấy là muốn đánh người.
Bạn
cùng phòng của Chu Tiếu Tiếu đều biết cuộc sống của cô rất khó khăn nên lúc
trước rất hay giúp đỡ và chăm sóc cô, đặc biệt là Trần Lạc. Bây giờ có sự chăm
sóc của Nghiêm Túc, chỉ số sinh hoạt của Chu Tiếu Tiếu tăng vọt, bạn cùng phòng
cũng không cần giúp cô giấu việc trốn học đi làm nữa. Mặc dù vậy lượng đồ ăn mà
Nghiêm Túc đem qua cho ký túc xá của cô vẫn được duy trì với số lượng rất
nhiều. Anh nói rằng anh sắp phải đi nước ngoài rồi, ba năm tới phải làm phiền
mọi người chăm sóc Chu Tiếu Tiếu nhiều hơn nữa.
Trần
Lạc vừa ăn trái cây và sữa chua Nghiêm Túc đưa tới, vừa lắc lắc bả vai Chu Tiếu
Tiếu, hâm mộ mà nói: “Vận may cả đời này của cậu đều dùng để gặp được học
trưởng rồi đó.”
Chu
Tiếu Tiếu vui vẻ đáp lại, cầm bát thủy tinh đựng đầy những quả anh đào lớn đỏ
rực, gật đầu nói: “Đúng, đúng vậy. Tớ thật sự rất may mắn.”
Thấy
khuôn mặt nhỏ nhắn kia mỉm cười, Trần Lạc đặt trái cây xuống rồi đi lên véo má
cô một cái, khuôn mặt mười tám tuổi vẫn còn đàn hồi vô cùng tốt.
Mặc
dù Chu Tiếu Tiếu nói cười vậy thôi nhưng cô vẫn không tùy hứng như vậy được. Rõ
ràng Nghiêm Túc đã bảo cô không cần quan tâm để ý đến những thứ khác, chỉ cần
để ý đến sở thích của cô là được rồi. Nhưng cô do dự cả kỳ nghỉ lễ, cuối cùng vẫn
quyết định không chuyển chuyên ngành, thành thật học lại rồi sau đó cân nhắc
chuyện lên năm hai đăng kí thêm một chuyên ngành khác là được rồi.
Đúng
lúc Chu Tiếu Tiếu lên năm hai thì Nghiêm Túc cũng phải ra nước ngoài, có muốn
hẹn hò cũng không được. Phần lớn thời gian cô đều dành cho chuyên ngành thứ
hai, coi như nó là một sự thỏa mãn của cơm ăn áo mặc và hứng thú đi. Nếu như
việc học chuyên ngành thứ hai cũng không tệ thì có thể cân nhắc đến việc thi
nghiên cứu sinh.
Thật
đáng tiếc, quãng thời gian đau khổ đó thực sự rất khó vượt qua. Thường ngày, từ
lúc mặt trời chưa ló dạng đến lúc mặt trăng đã lên cao, Chu Tiếu Tiếu bị gánh
nặng công việc làm thêm, việc học tập, chi phí sinh hoạt ép đến mức sống lưng
cũng không thẳng được. Dù chỉ còn mười phút nữa là tan làm, dù bắp chân run run
cũng phải nghiến răng đếm từng phút từng giây.
Nhưng
quãng thời gian hạnh phúc lúc nào cũng như nước chảy mây trôi, từ lúc xác nhận
mối quan hệ ngọt ngào tr ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.