Vốn dĩ khi trời lạnh và ẩm ướt, sau
khi xuống xe buýt còn phải đi bộ về ký túc xá rất lâu, lại là một đêm mưa tầm
tã nên chắc chắn cô sẽ bị ướt sũng, nhưng lần này cô được đưa đến tận tầng dưới
của ký túc xá, nơi mà nước mưa không chạm đến chân cô.
Nghiêm Túc dừng xe lại, ngẫm nghĩ mà
chẳng biết nói gì nên chỉ có thể khô khan thêm vào một câu: “Sáng mai đừng quên
tiết vi tích phân nhé.”
“Vâng ạ, em biết rồi ạ.”
Nghiêm Túc cũng cảm thấy mình có vẻ
rất nhàm chán, anh luôn nói với mọi người đừng trốn học, hãy chăm chỉ học tập
và đừng quên mang theo đồ đạc, vân vân… nhưng Chu Tiếu Tiếu rất kiên nhẫn lắng
nghe những lời cằn nhằn của anh, lần nào cũng ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi tạm biệt anh ở tầng dưới của
ký túc xá, Chu Tiếu Tiếu ôm một chiếc ô đã khô trở về ký túc xá, gặp Trần Lạc
đang ôm một cốc trà gừng bốc khói lớn nhét vào trong ngực: “Mưa lớn như vậy,
bây giờ các nhà tắm đã đóng cửa rồi, cậu không thể tắm nước nóng được, chắc là
không bị cảm lạnh đâu nhỉ? Cái này, nó không bị ướt à?”
Chu Tiếu Tiếu nhận lấy trà gừng nóng
hổi với vẻ mặt cảm động, vừa uống vừa gật đầu: “Ừ, tớ không bị ướt lắm, tớ có
mang theo ô mà.”
Trần Lạc nghi ngờ nhìn cái ô đã khô
một nửa, mỉm cười, cô ấy nhảy lên trước bóp cổ Chu Tiếu Tiếu mà lắc lắc: “Nói
thật đi! Có người đưa đón cậu đúng không?”
Ngày hôm sau, Chu Tiếu Tiếu cuối cùng
cũng đã ngoan ngoãn đến lớp giải tích thứ ba, Nghiêm Túc là giảng viên dạy
thay.
Trần Lạc đi theo Chu Tiếu Tiếu, nhìn
Nghiêm Túc trên bục giảng một lúc, rồi nhìn những người bạn tốt xung quanh
mình, luôn nở một nụ cười tám chuyện và ngơ ngác. Nếu như Trần Lạc làm theo
phong cách thường ngày thì cô ấy sẽ lẻn đến hàng ghế cuối cùng. Tuy nhiên, cô
ấy nghĩ đến điều gì đó rồi kéo Chu Tiếu Tiếu ngồi xuống ở giữa hàng đầu tiên
của giảng đường với tinh thần cực kỳ năng động.
Kết quả là nó đã mang lại một số rắc
rối cho giảng viên dạy thay.
Trong cả tiết học đầy đủ 90 phút,
Nghiêm Túc luôn tự tin và tổ chức lớp học rất tốt, nhưng hôm nay mỗi khi anh
nhìn xuống dưới bục giảng, luôn có hai khuôn mặt tươi cười dễ thấy ở trung tâm.
Trần Lạc có một nụ cười bối rối
không thể dừng lại, còn Chu Tiếu Tiếu thì có một đôi mắt sáng ngời chân thành,
thỉnh thoảng lại gật đầu trước khi tiếp tục viết bài. Nụ cười vế trước là một
ngọn lửa hóng chuyện dữ dội, trong khi nụ cười vế sau... đang cố gắng thể hiện
rằng mình đã lắng nghe kỹ bài học...
Bởi vì bạn học Chu Tiếu Tiếu, sinh
viên khối khoa học xã hội đã trốn học hai hoặc ba tháng, cô ấy... không hiểu
chút nào... cảm thấy có c ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).